Vài suy nghĩ vụn về chủ nghĩa tư bản nhân ngày 14-7
Nguyễn Ngọc Lanh
Thời sự
Hà Nội đang có chủ trương đề bạt cán bộ xuất thân công nhân (cách mạng và trong sạch). Ai dám bảo chủ nghĩa lý lịch chết từ đời tám hoánh? Tuy nhiên, chúng ta chẳng cần lo hão rằng phen này giai cấp lãnh đạo sẽ ùn ùn vào trung ương. Điều lo nhãn tiền là, hàng triệu công nhân vừa phải tất bật kiếm sống, lại vừa phải làm thiên chức vinh quang: Chứng minh "hiện nay là thời đại đi lên CNXH trên phạm vi toàn thế giới"...
Lứa tuổi 80, chúng tôi hiếm ai có lý lịch "trong sạch", vì ít nhất đã 10 - 15 năm sống và học hành dưới thời thuộc Pháp. Thời đó, cứ đầu tháng 7 là chúng tôi náo nức làm sao được xem Tây duyệt binh nhân dịp "cát tó zuy zê" (quatorze juillet). Chúng tôi thích nhại mấy bác "bồi, bếp", chứ đã học lớp 3 trở lên (bậc tiểu học 6 năm) là đủ trình độ viết những bài "luận" (rédaction) dài vài trang bằng Pháp văn; đồng thời phát âm khá chuẩn.
Giá trị pháp lý công hàm Phạm Văn Đồng theo luật pháp quốc tế và cơ hội ngàn vàng để Việt Nam xác quyết chủ quyền trên hai nhóm đảo Hoàng Sa và Trường Sa
Luật sư NGUYEN LE-HA
Từ nhiều tuần nay, các học giả, nhà nghiên cứu, chính trị gia, luật gia nói viết nhiều về công điện Phạm Văn Đồng ký và gửi ngày 14/9/1958 cho Thủ tướng Trung Quốc Chu Ân Lai liên quan tới lời tuyên bố của Trung Quốc ngày 4/9/1958 về bề rộng lãnh hải của nước Cộng Hòa Nhân Dân Trung Quốc nới rộng là 12 hải lý bao gồm lãnh thổ trên đất liền và các hải đảo ngoài khơi, Đài Loan và quần đảo Bành Hồ, quần đảo Đông Sa, quần đảo Tây Sa (Xisha tức Hoàng Sa), quần đảo Trung Sa, quần đảo Nam Sa (Nansha tức Trường Sa).
Điều tuyên bố trên của Trung Quốc về việc nới rộng biển đảo ra 12 hải lý hoàn toàn phù hợp với đề nghị của Hội Nghị Quốc Tế về luật biển họp tại Genève từ ngày 24-2 đến 29-4-1958.
Bức công điện Thủ tướng Phạm Văn Đồng có nội dung như sau:
“Chính phủ nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa ghi nhận và tán thành bản tuyên bố ngày 4 tháng 9 năm 1958 của Chính phủ nước Cộng Hòa Nhân Dân Trung Quốc, quyết định về hải phận của Trung Quốc.
Chính phủ nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa tôn trọng quyết định ấy và sẽ chỉ thị cho các cơ quan Nhà nước có trách nhiệm triệt để tôn trọng hải phận 12 hải lý của Trung Quốc trong mọi quan hệ với nước Cộng Hòa Nhân Dân Trung Quốc trên mặt bể.”
Làm được như thế thì “đảng ta thật là vĩ đại”!
Đức Thành
Con người, dù sống dưới thể chế nào, bị chi phối theo hệ ý thức nào thì họ vẫn có quyền mơ ước đến một xã hội tốt đẹp mà ở đó “người với người sống để yêu nhau”.
Tuy nhiên mơ ước trên luôn hoàn toàn thuộc về cảm tính, mang tính chủ quan, do đó nó sẽ chỉ là ước ao viển vông nếu không có các biện pháp, cách thức hành động để biến ước mơ tốt đẹp đó trở thành hiện thực.
Khi có ước mơ đẹp thì lẽ thường là phải có biện pháp để biến nó thành hiện thực. Nếu trước khi bắt tay vào xây dựng những lộ trình thực hiện các ước mơ đó mà không suy nghĩ, xem xét thấu đáo xa gần, không tiên liệu hết được những khó khăn, vật cản trên con đường đến đích ước mơ thì nếu có thế lực nào đó biết được ước muốn của chúng ta, lợi dụng ước mơ của chúng ta để lừa mỵ, phân hóa nội bộ chúng ta, liệu con đường thực hiện ước mơ cao đẹp đó có thành hiện thực? Thế lực đó sẽ muốn biến những giấc mơ trong sáng của ta thành sự lệ thuộc mà cụ thể như có người đã nhận ra đó là “thứ hữu nghị viển vông”.
Genève để lại bài học gì?
Vũ Khoan
Thấm thoắt đã 60 năm kể từ khi diễn ra hai sự kiện lịch sử của nước ta liên quan mật thiết với nhau. Đó là chiến thắng Điện Biên Phủ và Hiệp định Genève về Đông dương. Về hai sự kiện này đã có cơ man bài viết, cuốn sách; bổ sung điều gì mới mẻ thật khó. Tuy nhiên mỗi người lại có thể rút ra điều gì đó có ích cho mình và tôi muốn chia xẻ vài suy ngẫm rất riêng tư về những bài học rút ra qua Hội nghị Genève năm 1954 qua một số tài liệu vừa đọc được.
Lúc Hiệp định Genève được ký kết, tôi còn rất trẻ, mới 17 tuổi, đang theo học tại Khu học xá Nam ninh (Quảng Tây – Trung Quốc) và đương nhiên không hiểu biết gì nhiều về sự kiện này. Trong tiềm thức của tôi chỉ còn đọng lại kỷ niệm về niềm hân hoan trong buổi lễ chào mừng Đoàn đại biểu Chính phủ ta ở Hội nghị Genève do Phó Thủ tướng kiêm Bộ trưởng Bộ Ngoại giao Phạm Văn Đồng dẫn đầu trên đường về nước ghé thăm trường. Niềm vui ấy trộn lẫn đôi chút nỗi buồn không được về lại Hà nội giải phóng sau 9 năm xa cách mà phải đi Liên Xô học tiếng Nga để chuẩn bị phục vụ các chuyên gia Liên Xô sắp sang giúp ta xây dựng lại miền Bắc. Thế rồi số phận run rủi, đang học mới hơn một năm, tôi được lấy ra làm việc tại Đại sứ quán nước ta ở Liên Xô, và từ ngày đó cuộc đời tôi gắn bó với nghiệp ngoại giao. Xem như vậy có thể nói Hiệp định Genève vô hình chung đã tạo nên bước ngoặt trong đời tôi.
13/07/2014
Kỷ niệm 225 năm Đại cách mạng Pháp 1789 (14-7-1789 – 14-7-2014) - Người ta lớn bởi vì anh quỳ xuống!
Lê Phú Khải
Có lẽ chưa bao giờ nhân loại kỷ niệm Đại cách mạng Pháp 1789 trong một thế giới nhiều biến động và đã nảy sinh một cục diện với nhiều đe doạ mới khiến người ta phải tô đậm trên nền trời khẩu hiệu: “Tự do – Bình đẳng – Bác ái” vốn bền vững của Cách mạng Pháp 1789 như lúc này. Và, với Việt Nam chúng ta thì, câu nói nổi tiếng của một lãnh tụ cách mạng 1789 là Marat lại vô cùng có tính thời sự, có ý nghĩa sống còn như lúc này: Người ta lớn bởi vì anh quỳ xuống! (On est grand parce-que vous vous mettez à genoux).
Cách mạng Pháp 1789 được xem là cuộc cách mạng triệt để, tiêu biểu nhất mà các cuộc cách mạng tư sản trước đó ở Anh, ở Hà Lan chưa làm được. Nó đã xoá bỏ triệt để các đặc quyền, đặc lợi của phong kiến. Quần chúng nổi dậy ở Paris đã phá ngục Bastille ngày 14.7.1789, giết tên chỉ huy Launay đã bắn vào quần chúng đi phá ngục. Đầu Launay bị xóc vào ngọn giáo. Vợ chồng vua Louis XVI ăn chơi xa xỉ cũng bị chém đầu. Phá bỏ mọi đặc quyền của giới quý tộc và tăng lữ… Cách mạng 1789 ngay từ hồi đó đã là trung tâm của lịch sử thế giới hiện đại và ngày phá ngục Bastille 14.7.1789 được lấy làm ngày Quốc khánh Cộng hoà Pháp.
André Cương Quyết… lai kinh ký sự
Phạm Toàn
Ngày thứ nhất
Ngày 9 tháng 7 năm 2014 – Hồi 2 giờ sáng: chợt nhớ ra là chưa gửi cho Cu Cậu số điện thoại của mình.
Nói qua vì sao tôi gọi André Cương Quyết là Cu Cậu. Chỉ vì cu cậu kêu tôi là “anh”, và tôi cũng hay kêu cu cậu là “thằng em”.
Mấy năm liền, tôi chỉ gặp André Cương Quyết qua mạng Internet. Anh Cu gửi bài, nhờ tôi dịch, và chuyển cho một trang blog thích hợp chịu đăng. Thường là trang Bauxite đăng luôn, sau đó Ba Sàm đăng lại. Bây giờ có Văn Việt nữa.
Hình như lần đầu tiên hai anh em “mày tao chi tớ” với nhau là lần Cu Cậu viết nhại câu đầu quốc ca Pháp: Allons, marchands de la patrie… để giễu tổ quốc 1 của anh vì những lý do lợi lộc kinh tế đã quay lưng lại với cái Đẹp Pháp để làm vài chuyện xấu xí Pháp-Việt, đụng chạm đến tư cách và tình cảm công dân Pháp-Việt của André. Bữa đó, tôi cao hứng nhại Tố Hữu dịch Hỡi những con buôn của giống nòi – có lẽ vì thỏa mãn sự phục thù Pháp-Việt của André Cương Quyết, nên anh đã tặng tôi danh hiệu “võ sĩ nhào lộn ngôn ngữ”.
Dân biểu Đảng Cộng hòa Mỹ cảnh báo về thảm cảnh ‘chết bằng tùng xẻo’ dưới tay Trung Quốc
David Brunnstrom
Trần Ngọc Cư dịch từ http://news.yahoo.com
WASHINGTON (Reuters) - Mỹ phải phản ứng mạnh mẽ hơn nữa đối với các tuyên bố chủ quyền của Trung Quốc tại châu Á, một nhân vật Cộng hòa Mỹ có thế lực tại Quốc Hội đã nói như vậy vào hôm thứ Năm, lên tiếng cảnh báo rằng nếu không làm như vậy thì sẽ mang lại thảm cảnh “chết bằng một ngàn nhát cắt.”
Mike Rogers, chủ tịch Ủy ban Tình báo Hạ viện Mỹ, nói rằng Washington không nên quá sợ mếch lòng Trung Quốc khi đối thoại với Bắc Kinh.
Dân biểu này đưa ra lời bình luận vào thời điểm Trung Quốc và Mỹ kết thúc hai ngày đối thọai tại Bắc Kinh với mục đích quản lý một quan hệ ngày càng phức tạp và đôi khi căng thẳng.
No comments:
Post a Comment