Tưởng nhớ “Vòng tròn bất tử”
- 14 tháng 3 2015
Ngày này cách đây 27 năm, 14/3/1988, ba tàu vận tải chuyển lực lượng công binh Việt Nam và nguyên vật liệu ra xây dựng các công trình trên quần đảo Trường Sa đã phải đương đầu với các tàu chiến được trang bị vũ khí hạng nặng của Trung Quốc.
Khi buộc phải tự vệ, các chiến sỹ công binh đã chiến đấu đến hơi thở cuối cùng để bảo vệ đảo, giữ ngọn cờ Tổ quốc, hiên ngang khẳng định chủ quyền giữa trùng khơi sóng gió …
Khúc bi tráng ở Gạc Ma
Khoảng 6h sáng, hai tàu hộ vệ tên lửa số 502 và 531 của Trung Quốc, tiến trái phép vào khu vực phía nam bãi đá Gạc Ma từ trước đó, đã thả ba thuyền nhôm đưa 58 lính thủy quân lục chiến trang bị đầy đủ vũ khí hạng nặng lên bãi đá Gạc Ma.
Trên đó đang có gần 50 chiến sỹ hải quân và công binh Việt Nam, không được trang bị vũ khí, chỉ có các công cụ lao động để khẳng định chủ quyền hòa bình của Việt Nam tại đây cùng ba lá cờ Tổ quốc.
Tình hình càng lúc càng diễn biến căng thẳng hơn.
Thủy triều buổi sáng đã dâng cao nhưng nhóm chiến sỹ bảo vệ ngọn cờ chủ quyền của thiếu úy Trần Văn Phương vẫn kiên cường trụ vững trên bãi san hô, quyết tâm giữ đảo trước sự đe dọa điên cuồng bằng vũ lực vượt trội mọi mặt của kẻ thù.
Tuân thủ mệnh lệnh không nổ súng để Trung Quốc có thể lấy cớ leo thang xung đột gây chiến tranh trong điều kiện lực lượng hải quân của ta còn thiếu thốn, non yếu, các chiến sĩ hải quân trên các tàu Việt Nam đã kiềm chế đến mức tối đa, không nổ súng trước.
Các chiến siỹ công binh Việt Nam giành giật lá cờ Tổ quốc bằng tay không với lính Trung Quốc.
Thiếu úy anh hùng Trần Văn Phương hy sinh, hạ sỹ anh hùng Nguyễn Văn Lanh bị thương nặng vì đạn thù nhưng lính Trung Quốc buộc phải rút khỏi Gạc Ma sau 15 phút giằng giật không được lá cờ ở phía nam bãi đá.
Các chiến sỹ công binh hải quân kết thành một vòng tròn xung quanh lá cờ Tổ quốc.
Bọn xâm lược hung hãn đã dùng hỏa lực từ xa bất ngờ xả đạn.
Các chiến sỹ công binh (thuộc các lữ đoàn 125 và 146 hải quân Việt Nam) anh hùng, gần nửa thân mình ngập trong nước, đã anh dũng ngã xuống.
Máu của 64 liệt sỹ Trường Sa nhuộm đỏ nước biển Đông nhưng những người anh hùng đó đã làm nên “Vòng tròn bất tử” cho chủ quyền biển đảo Tổ quốc trường tồn.
Đoạn kết đẫm máu của một âm mưu
Từ tháng 4/1975, trong chiến dịch Hồ Chí Minh, hải quân Việt Nam đã tiếp quản các đảo nổi và thực hiện nhiệm vụ quản lý nhà nước trên các đảo nổi.
Đối với các đảo chìm, bãi cạn, bãi đá phụ thuộc, Việt Nam tiến hành bảo vệ, quản lý bằng biện pháp quan sát, tuần tra định kỳ.
Cho đến năm 1988, Trung Quốc chưa từng chiếm đóng được vị trí nào trên quần đảo Trường Sa của Việt Nam, trong khi hầu hết các đảo nổi chủ yếu của quần đảo Trường Sa đều đã do các lực lượng Việt Nam đóng giữ, bảo vệ với tư cách những chủ nhân thật sự.
Vì nhiều lý do, Việt Nam chưa có đủ điều kiện xây dựng các công trình kiên cố trên tất cả các điểm đảo, đá và việc tuần tra kiểm soát cũng còn những hạn chế.
Đây là tình thế mà Trung Quốc đã lợi dụng để triển khai chiến dịch quân sự với những mục tiêu rõ rệt: Bước đầu tiên sẽ thực hiện đánh chiếm các đảo chìm, các bãi đá sau đó biến các điểm này thành các căn cứ quân sự, các điểm đóng quân, “đặt chân” để rồi “cắm rễ” vào khu vực Trường Sa của Việt Nam.
Trung Quốc đã triển khai chiến dịch “đặt chân” này từ đầu năm 1988.
Trong chiến dịch, Trung Quốc đã huy động một liên đội tàu chiến trong đó có 1 tàu khu trục tên lửa, 7 tàu hộ vệ tên lửa, 2 tàu hộ vệ pháo, 2 tàu đổ bộ, 3 tàu vận tải hỗ trợ và một số lực lượng khác ...
Đồng thời với những hoạt động xâm lược vũ trang, Trung Quốc tiến hành một loạt các hoạt động thông tin, tuyên truyền, ngoại giao … từ trước, trong và sau chiến dịch quân sự để biện minh cho hành động xâm chiếm bằng vũ lực của họ.
Ngày 31/1/1988, Trung Quốc chiếm đá Chữ Thập; ngày 18/2, chiếm đá Châu Viên; ngày 26/2, chiếm đá Ga-ven; ngày 28/2, Trung Quốc chiếm đá Hu-go.
Không dừng lại ở những vị trí chiếm đóng bất hợp pháp nói trên, Trung Quốc tiếp tục tổ chức đánh chiếm thêm các đá Cô Lin, Len Đao và Gạc Ma, gây ra sự kiện đẫm máu ngày 14/3. Sau sự kiện Gạc Ma, ngày 23-3 Trung Quốc còn chiếm đá Xu-bi…
Sự kiện Gạc Ma ngày 14/3 chỉ là đỉnh điểm của một chiến dịch đã được Trung Quốc tính toán chi tiết kịch bản và quyết liệt triển khai nhằm thực hiện quyết tâm “đặt chân” lên khu vực quần đảo Trường Sa.
Các chiến sỹ công binh hải quân Việt Nam thực hiện nhiệm vụ xây dựng củng cố các cơ sở vật chất nhằm phục vụ công tác bảo vệ, quản lý, khai thác khu vực quần đảo Trường Sa một cách hòa bình.
Nhưng Trung Quốc đã bất chấp luật pháp quốc tế, nổ súng vào những người lính công binh và các tàu vận tải của Việt Nam không được trang bị vũ khí chiến đấu.
Biển Đông vẫn chưa lặng sóng
Do kinh tế phát triển nhanh, nguồn tài nguyên thiên nhiên và năng lượng trong nước dần dần không đáp ứng đủ nhu cầu nên Trung Quốc đã trở thành “con rồng đói” về nguyên nhiên liệu.
Từ năm 2003, Trung Quốc đã trở thành nước nhập khẩu dầu mỏ đứng thứ hai trên thế giới sau Mỹ.
“Con rồng đói nguyên liệu” Trung Quốc đã và đang tìm mọi cách vươn móng vuốt ra khắp thế giới, tìm kiếm và khai thác các nguồn tài nguyên khoáng sản và năng lượng để bảo đảm nhu cầu phát triển và an ninh năng lượng của mình.
Trong cái nhìn chiến lược của Trung Quốc, biển được coi là nguồn cung cấp quan trọng.
Đồng thời, để có thể chuyên chở, nhập khẩu nguyên nhiên liệu và xuất nhập khẩu hàng hóa, Trung Quốc coi Biển Đông là “con đường sinh mệnh”, là “lợi ích cốt lõi” của mình.
Tất cả những điều đó là lời giải thích dễ hiểu cho những âm mưu và hành động của Trung Quốc ở khu vực này.
Việt Nam và các nước trong khu vực vẫn luôn phải đối phó với những tranh chấp, xung đột do Trung Quốc gây ra.
Những đồng đội, những người con và cả Tổ quốc, nhân dân Việt Nam không quên các anh hùng liệt sĩ Trường Sa. Nhiệm vụ còn dang dở của họ tiếp tục được thực hiện trong những điều kiện mới.
Chúng ta luôn cảnh giác và không bao giờ quên rằng: Sự kiện ngày 14-3-1988 ở Gạc Ma - Trường Sa, cùng với sự kiện ngày 19-1-1974 ở Hoàng Sa trước đó, là những dấu mốc quan trọng trong lịch sử bảo vệ chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ Việt Nam trên Biển Đông thời hiện đại.
Đây là sự kiện cần được quan tâm nghiên cứu đầy đủ và phải rút ra được những bài học quý giá cho sự nghiệp đấu tranh bảo vệ chủ quyền biển đảo thiêng liêng của đất nước hiện tại và tương lai.
Bài viết phản ánh quan điểm riêng và văn phong của tác giả.
No comments:
Post a Comment