Blog / Bùi Tín
Khi mặt nạ tự rơi xuống
Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình được Tổng bí thư Đảng Cộng sản Việt Nam Nguyễn Phú Trọng đón tiếp tại Văn phòng Trung ương Đảng, Hà Nội, ngày 5/11/2015.
Tin liên hệ
Góp ý: 'Chúng ta có thể làm gì cho đất nước?'
Giáo sư Nguyễn Hưng Quốc vừa có bài viết 'Chúng ta có thể làm gì cho đất nước', một bài viết đặt vấn đề rất đúng lúcÐường dẫn
08.11.2015
Trước đây, nhiều người cho rằng trong chính sách đối ngoại, Bộ Chính trị và Ban Chấp hành Trung ương Đảng CS Việt Nam chia làm 2 nhóm, 1 nhóm giáo điều bảo thủ gắn bó với bành trướng Trung Quốc và 1 nhóm cấp tiến muốn xáp lại gần Hoa Kỳ và các nước dân chủ phương Tây.
Nhiều đảng viên cấp cao cũng tin ở sự phân hóa đó, kể cả nguyên Viện trưởng Viện Nghiên cứu quan hệ quốc tế của Bộ Ngoại giao. Ở nước ngoài, nhà nghiên cứu Ngô Vĩnh Long ở Hoa Kỳ và luật sư Lý Tường Quang ở Úc cũng chung một nhận xét, và hy vọng nhóm cấp tiến sẽ áp đảo nhóm giáo điều. Anh bạn tôi giáo sư Jonathan London ở Đại học Hồng kông cũng có cách nhìn lạc quan như vậy.
Ông Tập Cận bình và vợ cùng một đoàn tùy tùng lớn đã đến Hà Nội trong cuộc đi thăm cấp Nhà nước. Thảm đỏ được trải ra, 21 phát súng đại bác gầm lên, những bắt tay chặt chẽ, đại tiệc mở ra với sơn hào hải vị. Người cầm đầu thế lực bành trướng, - kẻ vừa mới khẳng định tháng trước Hoàng Sa Trường Sa là thuộc lãnh thổ, chủ quyền không thể tranh cải của TQ từ thời cổ đại, được long trọng mời nói chuyện trước Quốc hội, trong đó 90% là đảng viên CS, 1 phần 3 là ủy viên Ban chấp hành TƯ đảng. Lời nói của chủ và khách không được truyền trực tiếp, cũng là điều cũng chưa từng có, vì họ còn biết sợ công luận, để còn tự kiểm duyệt đã.
Tất cả im thin thít, nghe ông Tập hiểu dụ theo lập trường bành trướng : chung chế độ, chung con đường phát triển xã hội chủ nghĩa, gác lại quá khứ, hướng tớitương lai, trọng đại cục, gác tiểu tiết, cùng giải quyết tốt các bất đồng, thảo luận song phương… Ông ta không hề đả động đến Hoàng Sa, Trường Sa, đến cuộc chiến tranh biên giới, với hành vi binh lính Tàu tàn sát 20 vạn đồng bào ta thuộc 6 tỉnh biên giới, phần lớn là nhân dân, người già, con trẻ sơ tán trong rừng…
Cả Quốc hội đứng dậy vỗ tay dài hoan nghênh lời huấn thị. Không một ai dám ngủ gật như thường thấy; không một ai dám có một cử chỉ không đồng tình; không một đại biểu nào dám đứng dậy đi ra ngoài để tỏ thái độ, như thường thấy ở quốc hội các nước dân chủ khi bản thân không đồng tình.
Tất cả các chuyện trên nói lên điều gì? Trước hết là toàn thể lãnh đạo đảng CS Việt Nam, từ 16 ủy viên Bộ Chính trị, hơn 200 ủy viên TƯ, đến hơn 500 đại biểu Quốc hội (thực chất là Đảng hội) đều một lòng quy phục bọn bành trướng. Cả 4 ông tứ trụ đua nhau tỏ thái độ hân hoan chào mừng «khách quý», không một lời nhắc đến Hoàng Sa, Trường Sa, đến giàn khoan tàu Hải Dương 981, đến các vụ ngư dân ta bị phía TQ ngăn chặn, hành hung, tra tấn, giết hại ngay trong vùng biển Việt Nam.
Như thường lệ, phía Trung Quốc mở hầu bao viện trợ cho Việt Nam 1 tỷ Nhân dân tệ trong 5 năm, còn cho vay 250 triệu USD cho đường sắt; chẳng là bao khi hơn 6 Nhân dân tệ mới bằng 1 đôla, trong khi trong 9 tháng qua, họ đã thu lợi trong giao thương chênh lệch 2 chiều đến hơn 24 tỷ USD, rõ ràng là thả con săn sắt bắt con cá rô to đùng. Thế là mọi sự đã rõ. Đoàn TQ sang Việt Nam lần này chỉ có một mục đích chiến lược là chiêu dụ lãnh đạo Việt Nam, triệt để phá thế cờ «Thoát Trung và xích lại gần Tây Phương» đang có nguy cơ xảy ra, khi đang có sức ép khá mạnh trong giới trí thức, tuổi trẻ và toàn dân Việt Nam đòi lãnh đạo Việt Nam phải tận dụng thời cơ để xoay trục, đưa đất nước đi vào hướng dân chủ thật sự, hân hoan đón nhận sự mời gọi của các nước dân chủ, giàu mạnh, văn minh của thời đại.
Thế là mặt nạ của lãnh đạo CS Việt Nam đã tự rơi xuống. Họ chung một duộc, có những nhóm đối lập nhau, kèn cựa nhau để tranh ăn, nhưng về đối ngoại thì họ đồng lòng nhất trí chung một ông chủ, nhất quán theo con đường Bắc thuộc, mở ra từ tháng 9/1990 tại Thành Đô, qua 5 đời tổng bí thư: Nguyễn Văn Linh, Đỗ Mười, Lê Khả Phiêu, Nông Đức Mạnh, Nguyễn Phú Trọng, chuyền cho nhau sự phản bội dân tộc Thành Đô, không mảy may thay đổi đến một ly suốt 25 năm ròng.
Mọi sự càng rõ thêm, đó là trong Bộ Chính trị có những ý kiến khác nhau, có người tỏ rõ lập trường giáo điều, bảo thủ, có người giả nói nhiều đến chủ quyền, dân tộc, đến dân chủ, pháp quyền, đến mối quan hệ « hữu nghị viển vông », « hòa bình mơ hồ »…chỉ là phân vai đóng kịch vừa tung hỏa mù lừa dân ta, vừa bịp thế giới để hòng thủ lợi từ mọi bên.
Thế là chuyến đi của Tập Cận bình là một phép thử nghiệt ngã. Vì sao Tập đòi sang Việt Nam khẩn cấp ngay trong năm 2015 này, nhất định vượt lên trước Tổng thống Barack Obama, e rằng chậm chân sẽ hỏng chuyện, trong khi tình hình trong nước của TQ là bi đát chưa từng có. Kinh tế bế tắc, chứng khoán rơi tự do, đồng Nhân dân tệ mất giá từng ngày, quỹ dự trữ ngoại tệ tuy lớn nhưng teo lại nhanh (có tuần lễ giảm 200 tỷ USD, có tháng giảm 860 tỷ). Tây Tạng, Tân Cương bất ổn lớn. Hồng Kông nổi lên xa rời lục địa qua «Phong trào ô dù» bất khuất, đòi dân chủ. Ở Đài Loan, Quốc dân đảng theo Bắc Kinh bị thua đau qua bầu cử, nhân vật thân Bắc Kinh Mã Anh Cửu bị mất ghế chủ tịch Quốc dân đảng.
Thế là mọi sự đã rõ. Lãnh đạo đảng CS Việt Nam đã bỏ ngoài tai những tuyên bố, khuyến nghị, can ngăn của trí thức yêu nước, đòi hỏi phải đứng vững trên lập trường dân tộc mà bình tĩnh, ôn hòa nói thẳng cho đoàn TQ rõ rằng chúng tôi khẳng định Hoàng Sa, Trường Sa thuộc về Việt Nam từ xa xưa, ít ra phải nói dù một lần câu nói đó trước mặt người lãnh đạo số một của TQ xem ông ta trả lời ra sao. Nhưng họ đã im lặng, đã tỏ ra hoàn toàn bạc nhược, quy hàng nhục nhã khi rước kẻ cướp vào nhà, còn tiếp đón linh đình chúng, không dám thốt lên một lời chính nghĩa, lại còn đàn áp làm đổ máu các chiến sỹ yêu nước ở Hà Nội, Sài Gòn, Nha Trang.
Đại Hội đảng CS XII thế là đã rõ, phải theo gậy chỉ huy của họ Tập, không cụ cựa nhúc nhích gì được.
Bỏ qua thời cơ lớn để kết bạn bền lâu với thế giới dân chủ đang ngăn chặn rất có hiệu quả sự trỗi dậy hung hãn của TQ, bao giờ Việt Nam mới có lại một dịp tốt như vậy ? Hoa Kỳ đã làm hết sức mình, còn rộng lòng đón Nguyễn Phú Trọng vào Tòa Bạch Ốc để thuyết phục. Chưa bao giờ có nhiều quan chức cấp cao Mỹ đến Việt Nam như mấy tháng qua, nào bộ trưởng ngoại giao, bộ trưởng quốc phòng, cố vấn an ninh, dân biểu, thượng nghị sỹ… để lôi kéo, thuyết phục, còn rộng rãi để Việt Nam gia nhập TPP, nhưng tất cả đã uổng công vô ích. Do đó Tổng thống Obama đã quyết định hoãn không thời hạn cuộc đến thăm Việt Nam, hiểu rằng có đến sớm cũng chỉ mất công vô ích và vô duyên. Hoa Kỳ vẫn sẽ cho tàu đến vùng biển Đông định kỳ 3 tháng 2 lần, chỉ là vì tự do thông thương quốc tế, như ở bất kỳ vùng biển quốc tế nào.
Trước hiểm họa mất nước, thì chúng ta nên làm gì? Chẳng lẽ cam tâm cúi đầu chịu đựng? Không thể thế được. Biện pháp duy nhất trước tình hình khẩn cấp đặc biệt của đất nước là các trí thức, luật sư, nhà báo, học giả, nhà hoạt động xã hội… có uy tín hãy chung sức lập ra một Tòa án Lương tâm Đặc biệt để xét xử Nghi án Phản quốc, với những nghi phạm là Bộ Chính trị, các tổng bí thư 5 khóa liên tiếp sau sự kiện Thành Đô, yêu cầu các nhân vật liên quan trực tiếp này phải lên tiếng trình bày rõ cho công luận xã hội họ đã liên quan ra sao. Những nghi phạm cốt lõi còn sống là Đỗ Mười, nguyên thủ tướng rồi tổng bí thư; Lê Đức Anh, nguyên chủ tịch nước; và Nguyễn Chí Vịnh, nguyên cán bộ lãnh đạo Tổng Cục II – An ninh. Nếu họ không chịu lên tiếng trình bày theo yêu cầu của Tòa án Lương tâm Đặc biệt, Hội đồng xét xử có thể dựa trên 2 bằng chứng có giá trị là bản hồi ký của nguyên Bộ trưởng Ngoại giao Nguyễn cơ Thạch, bản hồi ký dài Nhớ lại và suy nghĩ của nguyên Thứ trưởng Ngoại giao Trần Quang Cơ để biện luận. Cơ sở luận tội là Hiến pháp, pháp luật hiện hành và công pháp quốc tế.
Những nhân chứng còn sống có thể nhiều, như nguyên Đại sứ Nguyễn Trọng Vĩnh; nguyên Đại tá Công an Nguyễn Đăng Quang; nguyên Trung tá Vũ Minh Trí thuộc Tổng cục II; tướng Lê Duy Mật, nguyên tư lệnh mặt trận Lão Sơn; nguyên Lãnh sự Dương Danh Di ; nhà ngoại giao Đặng Xương Hùng hiện sống ở Thụy Sỹ; cùng các chiến sỹ, sỹ quan cựu binh miền Bắc và Việt Nam Cộng hòa từng tham gia các trận chiến Hoàng Sa, Trường Sa, và một số đảng viên CS phản tỉnh.
Dựa trên kết luận Luận tội, nhân dân Việt Nam có quyền tuyên bố Mật ước Thành Đô là vô giá trị, vì tiến hành sau chiến tranh khốc liệt, dưới sự hăm dọa và áp lực trong sào huyệt bành trướng, mờ ám sau lưng nhân dân 2 nước, chưa hề được quốc hội 2 nước thông qua.
Tuy là tòa án lương tâm của công luận xã hội, không có giá trị cưỡng chế thi hành như vụ xét xử Laval và Pétain năm 1945 ở Pháp, nhưng vẫn có giá trị dựa trên nguyên lý «Toàn bộ quyền lực thuộc về xã hội, về toàn dân», nên bản án và kết luận của Tòa án Lương tâm Đặc biệt rất có tác dụng trên mặt trận truyền thông và công luận, có giá trị răn đe lớn những kẻ phản dân hại nước, có tội với tiên tổ, hiện tại và các thế hệ mai sau.
Rất mong ý kiến này được bà con trong và ngoài nước trao đổi rộng rãi thêm.
Phải chăng đây là biện pháp đấu tranh dư luận thực tiễn, trong tầm tay, có thể làm sáng tỏ tình hình, bồi dưỡng lòng yêu nước, nâng cao chí khí đấu tranh, chuyển nỗi sợ cường quyền của nhân dân thành nỗi sợ chính nghĩa của nhóm cầm quyền bán nước tham nhũng, mở ra con đường sống Tự do, Dân chủ và Hạnh phúc cho toàn dân Việt.
* Blog của nhà báo Bùi Tín là blog cá nhân. Các bài viết trên blog được đăng tải với sự đồng ý của Ðài VOA nhưng không phản ánh quan điểm hay lập trường của Chính phủ Hoa Kỳ.
Bùi Tín
Nhà báo Bùi Tín hiện sống tự do ở Pháp, là một nhà báo chuyên nghiệp, một nhà bình luận thời sự quốc tế, và là cộng tác viên thường xuyên của đài VOA. Ðối tượng chính của nhà báo Bùi Tín là giới trí thức trong và ngoài nước, đặc biệt là tuổi trẻ Việt Nam quan tâm đến quê hương tổ quốc.
Ý kiến
bởi: Không ghi tên
09.11.2015 22:31
Trước xin kính chúc bác mạnh khỏe. Bài viết của bác phân tích rất chính xác và là lời gợi ý,kêu gọi toàn dân tộc Việt Nam hãy tỉnh táo, anh dũng đoàn kết đứng lên đập tan bọn bán nước đang nhởn nhơn quanh nhà. Chúng chỉ hung hăng khi có số đông. Còn khi hiệu ứng Domino đã đủ lan tỏa khắp mọi miền lan tận vào mọi hang cùng ngõ hẻm thì chúng sẽ chỉ còn chịu sự trừng phạt của toàn dân tộc. " Đất nước Việt Nam của Dân Tộc Việt Nam, Không của riêng cộng sản ".
bởi: Cuốn Gói từ: Đài Loan
09.11.2015 22:24
Điều mà hiện nay dân Việt Nam ưu tư nhất là cơm,áo gạo tiền. Nếu trường sa hoàn toàn dưới quyền kiểm soát của Tầu. Kinh tế Việt Nam sẽ bị sụp trong vòng 24 tiếng. Vì Trung Cộng sẽ cắt đường dây cáp nối mạng Internet của VN với toàn thế giới. Vì mạng Internet chạy qua quần đảo Trường Sa. Nếu chiến tranh bùng nổ ra bây giờ. Chỉ có VN lãnh đạn, vì VN không có đồng minh chống lưng. Mỹ cũng chẳng nhẩy vào can thiệp. Vì VN không đứng về phe đồng minh và không có sự che chở của Mỹ như Philippnes va Đài Loan. Do Đó con đường duy nhất để VN còn tồn tại, là phải đứng dưới bóng dù của Mỹ. Bằng không thì con đường duy nhất là chuẩn bị cuốn gói.
bởi: thấy mà đau
09.11.2015 20:19
Mặt nạ gian xão của cộng sản mỗi ngày mỗi dầy và nặng hơn. Tỉ lệ nghịch với tự trọng và liêm sĩ. Không rớt mặt nạ mới là kỳ tích!!
bởi: Langtu từ: USA
09.11.2015 19:56
doi voi che do CS, chi co bao luc moi dap do chung no ma xay dung mot che do dan chu tot dep cho dan toc VN. tai sao Bui Tin va cac hoc gia khac chi biet phan tich, ho hao dau tranh : bat bao dong" cuoc dau tranh nhu vay se keo dai bao lau???? den khi thanh cong, lieu VN con bao nhieu dat de ma xay dung? hay chung ta se giong nhu Chiem Thanh nam xua???
bởi: Bình sọ não từ: HN
09.11.2015 19:07
Đọc phì cười, dù tôi chả thích họ Tập nhanh chân sang trước ông Tổng Obama.
Hỏi ông, họ không truyền hình trực tiếp là tôn trọng hay sỉ nhục Tập cận Bình ? Theo tôi thì VN họ không tin chú Tập đàng hoàng, ngộ nhỡ ông ấy nổi điên tuyên bố HS, TS là của TQ từ thời cổ đại, thì đã có cái kéo cắt mõm luôn.
Trước khi vào cuộc nghe ông Tập phát biểu, tôi cam đoan các vị đại biểu tranh thủ đi tè rùi. Bỏ ra ngoài phòng họp phản đối không phải là truyền thống của dân biểu VN nhé. Còn không ai ngủ gật chắc cũng không có, không phải họ sợ bị xử như chú Ủn bên Triều tiên, họ sợ bị chấm công trừ điểm cụ ạ.
Đai tiệc mở với sơn hào hải vị ? Cụ ngồi nhà mà đoán trúng thế, chả nhẽ đại tiệc lại là thịt chó mắm tôm, lươn om, chả rươi ? Phục cụ. Rồi ông O3ma chắc cũng sơn hào hải vị được nếm thôi, hay chỉ ưu tiên họ Tập ?
Cụ vẫn có cái lối viết từ thời làm báo CS, chả ai bắt bẻ nổi.
Hãi.
Hỏi ông, họ không truyền hình trực tiếp là tôn trọng hay sỉ nhục Tập cận Bình ? Theo tôi thì VN họ không tin chú Tập đàng hoàng, ngộ nhỡ ông ấy nổi điên tuyên bố HS, TS là của TQ từ thời cổ đại, thì đã có cái kéo cắt mõm luôn.
Trước khi vào cuộc nghe ông Tập phát biểu, tôi cam đoan các vị đại biểu tranh thủ đi tè rùi. Bỏ ra ngoài phòng họp phản đối không phải là truyền thống của dân biểu VN nhé. Còn không ai ngủ gật chắc cũng không có, không phải họ sợ bị xử như chú Ủn bên Triều tiên, họ sợ bị chấm công trừ điểm cụ ạ.
Đai tiệc mở với sơn hào hải vị ? Cụ ngồi nhà mà đoán trúng thế, chả nhẽ đại tiệc lại là thịt chó mắm tôm, lươn om, chả rươi ? Phục cụ. Rồi ông O3ma chắc cũng sơn hào hải vị được nếm thôi, hay chỉ ưu tiên họ Tập ?
Cụ vẫn có cái lối viết từ thời làm báo CS, chả ai bắt bẻ nổi.
Hãi.
Trả lời
bởi: Không ghi tên
09.11.2015 22:53
Quốc khách tới nhà dĩ nhiên là phải đối đãi đàng hoàng, nhưng quá trang trọng khi chúng cướp đất biển của vn thì quả nực cười. Bỏ qua các phần rườm rà như bắn pháo, nhưng đừng làm chúng nổi giận như mời họp ở chuồng heo. Họp với vài ông chóp bu mà thôi là đã đủ, lại cho nó thôi miên cả quốc hội mới lạ.
Đứng nói trước quốc hội một nước chỉ khi khẩn cấp mà thôi. Ví dụ vợ Tưởng đã ra trước quốc hội Mỹ để xin viện trợ trong lúc nguy cấp; tương tự như vợ Nhu cũng muốn thay đổi cách nhìn của giới truyền thông Mỹ về cuộc chiến vn. Rõ ràng chúng đang vừa đấm vừa xoa, một mặt hù dọa, mặt khác bố thí cho ít tiền lẽ, và trên thực tế mới chỉ là ... lời hứa!
Thực chất là vì quyền lợi ích kỷ, đảng đã không có những cải cách mạnh dạn và thiết thực hơn để đổi lấy sự ủng hộ triệt để của Âu Mỹ.
Đứng nói trước quốc hội một nước chỉ khi khẩn cấp mà thôi. Ví dụ vợ Tưởng đã ra trước quốc hội Mỹ để xin viện trợ trong lúc nguy cấp; tương tự như vợ Nhu cũng muốn thay đổi cách nhìn của giới truyền thông Mỹ về cuộc chiến vn. Rõ ràng chúng đang vừa đấm vừa xoa, một mặt hù dọa, mặt khác bố thí cho ít tiền lẽ, và trên thực tế mới chỉ là ... lời hứa!
Thực chất là vì quyền lợi ích kỷ, đảng đã không có những cải cách mạnh dạn và thiết thực hơn để đổi lấy sự ủng hộ triệt để của Âu Mỹ.
bởi: ngoclinh từ: Viet Nam
09.11.2015 18:17
Ô là tên phản bội đất nước, phản bội lý tưởng, thuộc loại lừa Thầy, phản Bạn thì có có Tư cách gì mà đòi lập Tòa án, đòi xét xử này nọ. Ô hãy dành Thời gian còn lại của Tuổi già để suy ngẫm về bản thân mình thì hơn! Cám ơn Ô!
Trả lời
bởi: Không ghi tên
09.11.2015 22:57
Quỷ dữ không thể lấy được linh hồn ta. Khi đã nhận ra nẻo chính, quá khứ chỉ là quá khứ.
Loại tri kỷ Tàu cà chớn bỏ tép bắt tôm, thí cho vài ơn huệ nhỏ nhoi lại đòi bắt ta phải làm nô lệ cả đời nay đã xưa rồi. Chính là sự thật và chính nghĩa mới có thể khiến những người sáng suốt quy phục và trung thành suốt đời.
Loại tri kỷ Tàu cà chớn bỏ tép bắt tôm, thí cho vài ơn huệ nhỏ nhoi lại đòi bắt ta phải làm nô lệ cả đời nay đã xưa rồi. Chính là sự thật và chính nghĩa mới có thể khiến những người sáng suốt quy phục và trung thành suốt đời.
bởi: Phan Bảo Lâm từ: TpHCM
09.11.2015 15:14
Có cái gì cần mà phải trao đổi đâu. Chuyện biển Đông đã trở nên quá rõ ràng và VN không thể tự quyết định kết quả được. Theo luật quốc tế về hải phận, với những hòn đảo mà con người không có khả năng sống độc lập (không nhờ vào đất liền) thì chỉ có hải phận 12 hải lý. Với cái luật này thì chả ai muốn tranh chấp chủ quyền của mấy hòn đảo này. TQ lại cho rằng đảo nào cũng là đảo và phải có hải phận 200 hải lý. Như thế nếu TQ có chủ quyền của Hoàng Sa Trường Sa thì theo "ní nuận" trên, TQ chiếm quyền sở hữu 90% biển Đông. Các quốc gia trong khu vực lao vào tranh chấp chủ quyền với nhau vì lo sợ cái "ní nuận" của TQ không bị cộng đồng quốc tế bác bỏ. Mỹ không ký công ước quốc tế về luật biển nên chỉ nói chuyện nước đôi. Cho nên, mặc dù Mỹ mang tàu chiến đến biển Đông, tình hình vẫn căng thẳng như cũ. Điểm mấu chốt đã nói rõ ràng như thế rồi mà nhiều chú cờ vàng trong đó có bác Bùi cố tình đánh lận con đen. VN dù có dựa vào ai cũng không thay đổi được tình hình. Khi người Mỹ "cứng" thì TQ sẽ "mềm" và "cứng" trở lại khi Mỹ bận chuyện gì đó rút khỏi biển Đông. Còn điểm mấu chốt quyết định toàn bộ vấn đề, nói trắng ra là "đường 9 đoạn", thì ai cũng cố tình né tránh. Giải thích đến mức ấy rồi mà còn cứ nói tới nói lui mãi, chả lẽ các chú toàn đầu đất ?
Trả lời
bởi: Trần Trịnh
09.11.2015 22:13
Lời lẽ PBL ,lý luận kiểu trẻ con lại hỗn hào ,không được dạy làm người tử tế !
Trả lời
bởi: dân Bắc Kỳ
09.11.2015 21:08
@Phan Bảo Lâm nhầm lẫn hải phận (12 HL) với vùng đặc quyền kinh tế (200 HL). Các đảo nửa nổi nửa chìm như các đảo TQ đang xây dựng thậm chí không được quyền có lãnh hải 12 HL mà chỉ có vùng an toàn 500m thôi. Đó là lý do tại sao tàu Mỹ đi vào vùng 12HL của các đảo đó để chứng tỏ là Mỹ không thừa nhận các đảo đó được quyền có hải phận 12 HL. PBL nên đọc thêm luật biển để biết rõ hơn.
bởi: Nguyen Seattle từ: Highpoint
09.11.2015 12:37
Hoàng Trường Sa là ngoài xa, và cũng chỉ là vài phần thôi !
Với Tập Cân Bình, Biển Đông là của TQ từ ngàn xưa không tranh cãi !!! Tập Cận Bình xác định một chân lý và một ngụy biện riêng cho mình ! Không chối, miễn bàn, đúng như vậy !
Giống như cssvn đụng chuyện gì họ nói câu : " Duy nhất đúng "nghĩa là khỏi lý sự, khỏi bàn !
Tóm lại đó là những câu nói thách thức đối phương, mày giỏi mày làm gì được tao !
Tập Cận Bình đang thách thức dân VN đó, còn với đcs thì ngoan ngùy là xong rồi !
Chẳng Diên Hồng, không Hưng Đạo
Thế nước thấy làm gì !
4 ngàn năm cây già đầy sâu mọt
Biển mất trọn dân chui lòn !
Với Tập Cân Bình, Biển Đông là của TQ từ ngàn xưa không tranh cãi !!! Tập Cận Bình xác định một chân lý và một ngụy biện riêng cho mình ! Không chối, miễn bàn, đúng như vậy !
Giống như cssvn đụng chuyện gì họ nói câu : " Duy nhất đúng "nghĩa là khỏi lý sự, khỏi bàn !
Tóm lại đó là những câu nói thách thức đối phương, mày giỏi mày làm gì được tao !
Tập Cận Bình đang thách thức dân VN đó, còn với đcs thì ngoan ngùy là xong rồi !
Chẳng Diên Hồng, không Hưng Đạo
Thế nước thấy làm gì !
4 ngàn năm cây già đầy sâu mọt
Biển mất trọn dân chui lòn !
bởi: Không ghi tên
09.11.2015 11:33
dậy mà đi đồng bào ơi !!! cụ tín không gọi thì cái gì đến vẫn đến, cái gì đi nó vẫn đi. tiền hết, lòng dân không yên thì làm gì còn có lãnh đạo! nói hay mãi thì rồi cũng đến lúc lỗ rõ nguyên hình của một con cáo mà thôi. cụ hãy giữ sức khỏe sống lâu để chứng kiến ngày đó của việt nam. chỉ vài ba năm nữa thôi cụ ạ.
bởi: Oklahoman
09.11.2015 09:52
Chuyện CSVN là bộ hạ cho Tàu Cộng không có gì là lạ mà hầu như ai sáng trí đều đã thấy từ lâu. VN đã thuộc về Tàu từ lâu, CSVN giống như là các quan thái thú của Tàu đã chỉ định. Mọi thứ linh tinh như khi chính quyền VN lên tiếng Hoàng Sa và Trường Sa là của VN, thật ra chỉ là những thứ hình thức chẵng có tác dụng gì cả. VN có tàu chiến nhưng chẵng bao giờ đem ra bảo vệ các tàu cá của dân VN. Mọi thứ đều lệ thuộc vào Tàu từ kinh tế, chính trị, quân sự, văn hóa v.v... CSVN đâu có dám đem Tàu ra tòa án quốc tế. Người dân VN chỉ còn một con đường duy nhất là dẹp bỏ CSVN bằng mọi cách thì mới cứu được nước nhà, bởI vì đó là bọn Tàu Cộng không hơn không kém.
bởi: Song Đao-Paris
09.11.2015 06:44
Thế Giới hãy còn nhớ khi người Mỹ tới Irak, dân Irak hạ bệ bức tượng Saddam, tâng ông Mỹ dân chủ đầy dollars tới chín tầng mây. Nhớ khi dân Libya rước ông dân chủ Mỹ vào, hớn hở như vàng vào túi, hạ Kadhafi để mua vui cho Mỹ. Nhớ dân Syria nổi lên đòi theo dân chủ Mỹ để lật đổ Assad cho bắng được với những lời khen tặng của Mỹ. Rồi thì bây giờ hằng triệu người lặn lội đến Âu Châu xin ăn nhờ ở đậu còn bị hất hủi. Xứ sở của họ không bị Mỹ biến thành đống gạch vụn cũng biến thành đống tro tàn. Người Mỹ đi tới đâu họ cũng hứa hẹn một tương lai rực rỡ cho dân bản xứ nhưng thực tế chứng minh họ làm ngược lại: Xứ nào rước Mỹ vào là xứ đó tan tành. Hết Afghanistan, Libya, Sudan, Irak rồi đến Syria và gần đây là Ukraine đều rung chuyển dưới những tấn bom của Mỹ. VN có từ khước những lời hứa hẹn của Mỹ cũng là để đi đúng đường cho tương lai đất nước, VN không muốn "back to the future" của thời trước 75, VN không muốn một viễn ảnh Irak, Syria trên đất nước VN. Văn hóa VN không có mặt nạ, văn hóa VN không bao giờ mon men đến xứ khác bằng những chiêu bài Tôn Giáo hoặc Dân Chủ để xâu xé xứ khác. Việc chào đón ông Tập VN trước kia đã thực bây giờ lại càng thực hơn để duy trì hòa bình thịnh vượng cho xứ sở, để khỏi phải nghe thấy những chiêu bài rực rỡ ẩn nấp dưới mặt nạ Dân Chủ của Mỹ nhưng bán phá giá gà đông lạnh, cấm nhập cảng tôm cá của VN trên thị trường Mỹ...
Trả lời
bởi: Không ghi tên
09.11.2015 22:45
Muốn hết bệnh thì phải giải phẩu, muốn khỏe mạnh phải tập thể thao. Chẳng có gì tốt đẹp mà không phải trả giá cả. Nếu bệnh đừng hiểm nghèo thì đã chẳng cần dao kéo, nếu thân không đẫy đà như lợn thì đã chẳng phải đổ mồ hôi.
Đổ nát chẳng phải chỉ do Mỹ, đám Hồi giáo cực đoan và nhiều thế lực quốc tế sau lưng chống lưng cho chúng mới ra nông nổi này. Lỗi không chỉ có một phía.
Đổ nát chẳng phải chỉ do Mỹ, đám Hồi giáo cực đoan và nhiều thế lực quốc tế sau lưng chống lưng cho chúng mới ra nông nổi này. Lỗi không chỉ có một phía.
bởi: Dân Việt từ: Sài Gòn
09.11.2015 06:08
Kỳ nầy có cái hay là không ai nhắc đến 16 chữ vàng và 4 tốt, các chữ vô nghĩa đó làm gì nữa.
Tiến bộ là tiến bộ chỗ đó.
Tiến bộ là tiến bộ chỗ đó.
bởi: Không ghi tên
09.11.2015 05:55
Mặt nạ, mặt thật của bọn họ cũng như nhau!
bởi: Không ghi tên
09.11.2015 05:20
Tap can binh coi dam lanh dao VN nhu mot bay con nit...vua vuot ve vua doa nat...truoc mot nhom hen va khiep nhuoc thi Tau cong thao tung va xam lang la le duong nhien...
bởi: Không ghi tên từ: Mít
09.11.2015 03:03
Việt Nam còn thua cả Iraq và Anh Quốc về mặt cư xử tự nhiên, trong lúc những buổi nói chuyện cấp cao như vầy,nếu mắc tè họ vẫn đi tự nhiên, thậm chí không thích hay không cùng quan điểm với mình họ ném giầy dép vào diễn giả như một thanh niên đã ném giầy vào ông Bush ơ Iraq, và vào ông Ôn Gia Bảo ở London.
bởi: Lê Thị Châm
08.11.2015 23:52
Tạp cạn Bình vác bao bạc 1 tỷ nhân dân tệ cho đám con hoang chia nhau hưởng lạc vi vút. Trịnh trong bước vào cơ quan quyền lực cao nhất, giơ cây gậy đại cục để chỉ đạo toàn đảng phải nghe, không một đứa con nào dám bỏ ra và không một lời phản bác. Đỉnh cao trí tệ hơn nữa là Nguyễn Sinh Hùng ca ngợi đại cục của Tạp cạn Bình đã phơi ra. Dư luận phải thốt lên: Đây là những lời nói dỗi vĩ đại như tư tưởng Mao + Hồ.
No comments:
Post a Comment