Tuesday, December 29, 2015

Những thanh niên Việt ‘ngủ mơ’

Thứ ba, 29/12/2015

Blog / Cao Huy Huân

Những thanh niên Việt ‘ngủ mơ’

Hình minh họa.Hình minh họa.

Tin liên hệ

Hàng chục tỷ USD có thể ‘ngầm’ ra khỏi Việt Nam bằng cách nào?

Số tiền bất hợp pháp từ Việt Nam đổ ra nước ngoài chiếm đến hơn 9% GDP – tỷ lệ cao hơn so với các nước lân cận và nhiều nước khác trên thế giới

Ðường dẫn

Cả tuần nay mạng xã hội xôn xao về một đoạn clip ghi lại một nhóm thanh niên Việt Nam tham gia câu lạc bộ (lớp học) dạy nhau làm giàu “tuyên bố ước mơ triệu đô” của mình. Nhìn nhóm thanh niên có phần trí thức, bày biện laptop như kiểu đang vạch ra các chiến lược lớn lao cho bản thân, cùng những câu nói máy móc, rập khuôn và giáo điều, thiết nghĩ thanh niên Việt Nam vẫn còn một bộ phận ngủ mơ giữa những ngày hội nhập.
Nhóm thanh niên đến từ các trường đại học lớn tại Sài Gòn, trong đó có cả người xưng là sinh viên khoa học tự nhiên TP HCM (một thành viên trường Đại học Quốc gia TP HCM của Việt Nam). Mỗi người lần lượt đứng lên, hô hào rất lớn những câu khẩu hiểu mà tôi chắc mẫm là theo khuôn mẫu, đại loại là “tôi là…tôi quyết tâm năm 2016 sẽ có một triệu đô la đầu tiên từ ba (hoặc bốn) nguồn thu nhập… Tôi xứng đáng được ủng hộ và tôn vinh vì bất chấp mọi trở ngại…”. Không ai đánh thuế ước mơ, nhưng xin thưa mấy “ông trẻ” rằng, sao mơ gì mà máy móc và giống nhau từng câu từng chữ đến thế. Các bạn được học những câu nói “nổi cả da gà” ấy từ đâu và từ ai: Trường học hay trường đời? Đến nỗi ngay cả những thành viên trong nhóm, có lúc không kiềm chế được cũng bật cười một cách vô thức, khó hiểu về một nhóm thanh niên chẻ tre nhưng… điên dại.
Chợt nhớ đến những ngày lầm lũi đi tìm “chân lý sống”, bắt gặp vài đứa bạn đến từ Anh, Mỹ, Singapore hay Nhật Bản. Có đứa đôi mươi, đầy sức sống, nhưng lúc nào cũng làm việc bằng cái đầu lạnh và trái tim thật nóng. Chúng nó là những thanh niên thích làm hơn thích nói, hai mươi tuổi đã sở hữu công ty riêng, thấy tôi có ý ngưỡng mộ (dù lớn tuổi hơn tụi nó nhiều), có đứa gạt tay khiêm tốn: “có gì đâu anh ơi. Ở đất nước em, mở công ty dễ như ăn cháo. Cứ mở laptop lên, đăng ký vài thứ là thành… giám đốc. Có đứa 18 tuổi đã làm giám đốc, có ma mới quan tâm nó chức to cỡ nào hay khoe khoang tới đâu. Nhìn vào cái người ta làm thì ghi nhận, vậy thôi”.
Thế nên, không phải vì nó làm giám đốc của một học viện đào tạo âm nhạc cho thanh niên, hay đang làm chủ một doanh nghiệp cung cấp hoa tươi… với doanh thu hàng trăm ngàn USD một năm (mà nó bảo là chưa có gì đáng kể) mà tôi ngưỡng mộ nó, mà vì nó biết mình biết ta, biết khiêm tốn và không ngừng học hỏi, nhất là không bao giờ bị mắc phải cái bệnh khẩu hiệu và giáo điều vốn thường thấy ở không ít thanh niên Việt Nam – giỏi kêu ca, ngại làm, ngại va chạm, toàn quyết tâm bằng miệng. Thế nên lắm khi, có đứa sinh viên Việt Nam nói với tôi rằng “tôi muốn làm Bill Gates của Việt Nam (hay những ông trùm tương tự), tôi phẩy tay nói về mà ngủ đi, mơ chắc còn khó, đừng nói tào lao”.
Không biết tôi có quá nhạy cảm không, nhưng không biết từ đâu (giáo dục, nề nếp sống xã hội…) thanh niên Việt Nam hiện ngày càng lâm vào nhiều “bệnh”. Một bệnh thường gặp là tự cao. Thay vì tuyên bố “tôi có thể làm được…”, họ thường sẽ tuyên bố “chỉ có tôi mới có thể làm được”. Ngay cả khi họ bảo “tôi có thể” thì trong tay của họ cũng chẳng có bất kỳ một cái gì thuyết phục được một đứa trẻ lên ba tin lời họ nói.
“Bệnh” thứ hai là bệnh thích kêu ca. Họ kêu ca và đổ lỗi cho mọi thứ, mọi nơi, mọi lúc và bất kỳ điều gì họ không đạt được vì sự hèn nhát và yếu đuối. Họ thất nghiệp, bằng sự bất lực và biếng nhác, và rồi chẳng biết làm gì hơn ngoài việc đổ lỗi cho nền giáo dục – thứ mà chính bản thân họ nhiều khi cũng không sẵn sàng thay đổi. Họ lương thấp, bởi tay nghề non kém cùng tư duy cũ rich khi làm việc, lại bất lực và chỉ còn cách đổ lỗi cho nền kinh tế đang gặp nhiều yếu kém và chậm phát triển. Ngay cả khi hỏi họ sao thích đổ lỗi vậy, dường như họ cũng không ngần ngại trả lời rằng tại vì… định mệnh, chứ họ nào muốn thế.
“Bệnh” thứ ba mà nhiều thanh niên hay gặp là bệnh tự ru ngủ mình. Họ điên cuồng với thuật ngữ “thu nhập thụ động”, để rồi tin rằng không cần lao động cũng có thể có tiền. Xin hỏi, ngoài những đồng tiền bất chính như cướp giật, tham nhũng, hối lộ hay buôn lậu mà truyền thông Việt Nam đưa tin mỗi ngày, thì có cái nghề nào mà người ta không phải bỏ công sức và thời gian, chất xám và tâm huyết để có? Ngay như việc bán hàng đa cấp, một người đa cấp đúng chất đa cấp cũng phải bán hàng bằng cái tâm, sự khéo léo và lương thiện; phải bỏ thời gian và tâm sức để có được khách hàng bền vững; thế lấy đâu ra “thu nhập thụ động” mỗi tháng vài ba triệu cho những “ông trẻ” còn chưa ra trường, quan hệ chưa có, uy tín chưa đầy, chỉ biết nói phét và lố bịch?
Quay lại chuyện thanh niên hô hào quyết tâm làm giàu trong đoạn clip, tôi tự hỏi đây là sản phẩm của ai? Của một hệ thống giáo dục mắc phải quá nhiều khuyết điểm, hay của một xã hội vẫn còn nhiều tiêu cực dai dẳng chưa thể giải quyết? Hay đơn thuần là một nhóm “trẻ hoang” không thể được cải tạo thành những công dân thật sự biết suy nghĩ chín chắn, dám nghĩ dám làm, dám thực hiện ước mơ bằng sự khiêm nhường và cái đầu trí thức? Dù là sản phẩm của ai, nhưng thiết nghĩ trường học của các em cũng cần có những điều chỉnh để ít nhất, sinh viên của họ không lấy “nơi đào tạo” của họ ra để rồi tuyên bố những câu sáo rỗng và điên rồ, khiến dư luận bất bình hơn là thán phục, tức giận hơn là cảm thông.
Tôi cứ nghĩ thanh niên Việt Nam chỉ một thời bị đầu độc bởi rượu cồn và thuốc phiện của thực dân Pháp, ấy thế mà đến hôm nay, sau khi đất nước độc lập và bước vào cuộc đua hội nhập, thì không ít thanh niên vẫn tự đầu độc mình bằng những giấc mơ đúng nghĩa đen, những cơn mộng mị với những đồng tiền nhập nhòe đến phát tởm. Chẳng biết có ăn thấy bối rối như tôi sau khi xem đoạn clip đó hay không?
* Blog của Cao Huy Huân là blog cá nhân. Các bài viết trên blog được đăng tải với sự đồng ý của Ðài VOA nhưng không phản ánh quan điểm hay lập trường của Chính phủ Hoa Kỳ.

Cao Huy Huân

Sinh trưởng ở Việt Nam và học tập tại Hoa Kỳ. Là một đại diện cho thế hệ sinh ra và lớn lên sau bước ngoặt lịch sử 1975. Luôn theo dõi sao sát những diễn biến xảy ra trong nước và nêu lên cảm nghĩ của một thế hệ hậu bối thông qua blog dưới một lăng kính trong vắt và đa chiều.
Trình bày ý kiến
Bấm vào đây để góp ý trên diễn đàn này (20)
Ý kiến
     
bởi: tự tin 1 cách từ: không tưởng
28.12.2015 20:21
là người có quen biết khá, tôi hay dc rê vào đa cấp từ cách đây hơn chục năm, nó cũng dễ hiểu và tôi thấy không thích. Không hiểu sao bản thân tôi thường tự tin nhưng có vài lần gặp các "chuyên gia", họ thường chê tôi cổ hủ chậm tiến khi tôi từ chối tham gia vì thấy không phù hợp, hầu hết họ cười tủm và rất nhẫn nại để cứu giúp đời tôi, cũng trầm bổng, nhanh chậm ..đôi khi ánh mắt như muốn lắng nghe ý kiến tôi mà cái cổ với lồng ngực thì sắp vỡ vì không ngăn nổi và cũng chỉ muốn tháo khoán để "tràng giang đại hải" tuôn ra dào dạt .. tôi thán phục sự tự tin của họ và đã có lúc nghi ngờ bản thân, tôi cũng dc họ mời dự đại hội ở TT hội nghị quốc gia nữa ..Hoành tráng chỉ thua có lễ hội 1000 năm Thăng Long, sau bài phát biểu hùng hồn thì tiếng dàn trống phục vụ cho 1000 năm thăng long dc nổi lên .. thính giả đến từ các tỉnh nghèo là chủ yếu, trợn mắt người run rẩy tim đập thình thịch hồi hộp vì sắp giàu, sắp ngồi chơi vẫn thu nhập cả tỷ ... tôi suýt nghi ngờ mình ,may sao có lần thấy hai người phụ nữ mà tôi biết họ rất giỏi giang đang ngồi nghe mê mẫn hai anh chuyên gia.. bề ngoài lẫn trang phục của hai anh đấy thì rất tươm tất và sạch sẽ đến mức cảm nhận dc nỗ lực rất lớn của họ với đầu tóc và quần áo trước khi đến đây... họ dậy bảo , khuyến khích vỗ vai đồng cảm 2 phụ nữ.. với thái độ mà tôi tin rằng trước khi lấy vợ Hoàng Tử Henry cũng không thể thành thạo hơn dc..sau khi hai người phụ nữ về họ nhảy lên xe ôm và "kẹp 3 cho tiện" để về, trước đó họ vừa mới nói đạt level tháng ngồi chơi kiếm cả tỷ.. thế là giờ tôi vẫn chưa vào đa cấp vì kiếm dc nhiều mà chả phục vụ bản thân thì kiếm làm gì

bởi: Tâm
28.12.2015 13:04
Diễn đàn ở VN gọi là hiện tượng này là thanh niên "chém gió" của một nhóm "đa cấp", nhóm này dùng chiêu 'tự sướng', chứ ước mơ cái gì? thủ lãnh Lý bỏ ra 9 năm, làm việc 16 giờ mỗi ngày, mà chỉ công bố làm chủ 3 công ty, không rõ doanh thu, không rõ tên hiệu, thậm chí thu nhập cũng mập mờ...
Ừ cứ cho là anh Lý này & tài năng, tài sản là có thật, còn mấy cô cậu 'chém gió' ra đường N Huệ nổ quá, tuyên bố năm 2016 sẽ là tỷ phú triệu đô, buồn cười! làm việc như con trâu, còn lại 8 giờ, thì lấy ai đi nhậu, giải trí, ca hát... Tây phương nghe được chắc chắn họ gọi nhóm này 'they are on drug' hay họ sẽ hỏi: 'Are you drunk'.
Nhóm này ngoài tuyên bố "chúng tôi hành động bất chấp khó khăn, bất chấp nỗi sợ hãi”. chắc họ cần thêm câu bất chấp mọi thủ đoạn thì may ra...
Đội quân đa cấp ‘phố đi bộ’ tung video gây bão cười

bởi: lãokhờ từ: cơhoa
26.12.2015 07:59
Đô la lấy đâu ra cho các ông bi-bô này làm triệu phú hở trời! Chắc là phải sang TC chầu Tập đạiđế để xin bưng bô hay chó giữ nhà cho nó thì may ra nó thí cho vài cục xương nhá đở bốc phét. Xem ra chủ nghĩa 'bốc phét' của Bác và Đảng đang có tác dụng phát triển tận nhà trường và các 'teen' rồi đấy! Cứ chờ đấy mà gặt hái kết quả.

bởi: tien truong
26.12.2015 06:54
phải nói là đảng cộng sản việt nam,đảng độc tài ,tàn bạo,dã man và bán nước hại dân nhưng cộng sản luôn được may mắn vì dưới bàn tay khác máu,bạo tàn luôn có đoàn quân đảng u mê,mù quáng,đần độn bảo vệ và nhất là cả một thế hệ tuổi trẻ việt nam đang bị đồng tiền hóa,với ăn choi xa đọa và khác vọng nô lệ hóa của thế giới vật chất...đây chính là nỗi đau đớn,mất mát vô cùng to lớn của tổ quốc và người dân việt nam vẫn tiếp tục sống trong nghèo nàn,lạc hậu và tổ quốc nô lệ cho giặc trung quốc và bè lũ việt cộng

bởi: thong danang từ: da nang
25.12.2015 19:15
Ở VN thích chuộng bằng cấp,thành tích,ước mơ hoài bão rất là viển vông.Kỹ năng sống khi học xong lớn lên áp dụng vào cuộc sống chẳng được bao nhiêu cả.Bởi đơn giản một điều là một nền giáo dục kém cỏi,lạc hậu không có phương hướng cụ thể,tư tưởng thì tự kiêu,tự ngạo,không bao giờ thấy khiêm tốn tự rèn luyện,học hỏi thì làm sao ra đời để mà làm cái gì cho được,cùng lắm là những cong viec rất ít liên quan đến những gì đã học cả.Rồi đổ thừa cho đủ thứ,hay than thân trách phận cho số phận thôi,chẳng thể nào làm nên trò trống gì là đúng thôi,tự trách mình trước khi trách người khác nhé!

bởi: Phan Bảo Lâm từ: TpHCM
25.12.2015 16:21
Xã hội thiếu gì người thích nổ như bom, thích chơi trội, thích danh tiếng ảo. Mấy cái thứ đó nước nào cũng có, không có gây ra phản ứng tiêu cực gì. Người giàu thì chối đây đẩy là họ giàu để khỏi bị lợi dụng, người nghèo rớt mùng tơi thì lúc nào cũng ra vẻ họ là VIP để bịp người khác.

Thanh niên có ước mơ có gì không tốt, không có ước mơ mới sợ. Chú Huân chê bai ước mơ của người khác là sao ? Họ thành công hay không thì liên quan gì đến chú. Chú có cách của chú, họ có cách của họ. Ít ra họ cũng không tuyên bố là họ sẽ trở thành tỷ phú. Bill Gates và các tỷ phú công nghệ của Mỹ sẽ không thể trở thành tỷ phú nếu như dự án làm ăn của họ không lọt vào mắt các quỹ đầu tư tài chính. VN cũng như nhiều quốc gia khác không có những cái quỹ tài chính như thế nên khả năng trở thành tỷ phú là xa vời. Nguồn gốc của những cái quỹ tài chính ấy thì cũng là tiền tiết kiệm của "bá tánh" mà thôi.

A có tiền nhưng không có ý tưởng kinh doanh, B có ý tưởng kinh doanh nhưng không có tiền. A - B hợp tác thì, nếu thành công, A phình to quy mô còn B trở thành tỷ phú. B ở đây chính là các vị Bill Gates, Steve Jobs đấy. Các vị cứ tự do sáng tạo ý tưởng đi, mọi việc từ a đến z đã có A gánh vác.

Với sự tồn tại của các quỹ đầu tư tài chính, doanh nhân không nhất định phải trải qua 1 thời gian dài kinh doanh nhỏ để tích tụ vốn liếng, không nhất định phải thừa kế tài sản khổng lồ của cha chú, không nhất định phải có bằng cấp kinh doanh nọ kia, chỉ cần họ có ý tưởng "không đụng hàng" và khả thi là được rồi. Ví như Facebook chả phải là 1 ý tưởng "không đụng hàng" sao. Để Facebook không bị người đi sau copy và cạnh tranh, người ta sẽ tìm mọi cách quy tụ những người có ý tưởng sáng tạo phát triển mở rộng Facebook. Như vậy đó, chỉ cần bạn có ý tưởng thuộc loại "hàng độc" là xong, quá đơn giản phải không ạ ? Bạn có ý tưởng đó không ? Không có thì cứ tiếp tục mơ ước đi.

Có những cái ý tưởng rất đơn giản tưởng chừng như ai cũng có thể nghĩ ra nhưng, vâng, vấn đề là ai là người đầu tiên nghĩ ra. Ai mà chả nhìn thấy quả táo, cam, quít, sầu riêng, sung....rơi từ trên cây xuống nhưng tại sao chỉ có mình ông Newton nghĩ ra được đinh luật trọng trường. Ai mà chả nhìn thấy có những vật ném xuống nước không chìm mà nổi lềnh bềnh trên mặt nước sao chỉ có mình ông Acsimet biết lý do vì sao Cho nên đừng có đổ thừa "tại", "bị" gì cả, cái mà mọi người đều thấy hằng ngày nhưng chỉ có 1 người "nhìn thấy" cái gì độc đáo từ đó thì mọi người nên khâm phục người đó hơn là ganh tị rồi đổ thừa này nọ.
Trả lời
bởi: Không ghi tên
26.12.2015 19:42
Anh PBL, to^i nghi~ dda'm ha^.u sinh kha? o^' bi. a?nh huo*?ng na(.ng ne^` ti'nh bo^'c phe't cu?a Ba'c va` DDa?ng!!!

bởi: Tự lập từ: VN
25.12.2015 15:58
Thế hệ tự kiếm sống. Bạn Huân mới chỉ nhìn thấy các biểu hiện, chưa lý giải được nguyên do. Thế hệ thanh niên Việt nay hơn hẳn thế hệ cha họ ở chỗ họ phải tự kiếm sống, không còn được bao cấp như lớp cha chú. Thế hệ chúng tôi được Nhà nước nuôi ăn học, phân công việc, rồi trả lương hưu đến lúc chết - cái cây bao cấp, không thực cứng cáp.
Thanh niên bây giờ, trừ một bộ phận được hưởng lợi từ bố mẹ, còn đa số phải tự lăn lộn kiếm sống, nhìn các em đổ mồ hôi sôi nước mắt mưu sinh, đi gõ cửa để bán từng sản phẩm - rất thương và khâm phục vì thế hệ chúng tôi đã không làm được vậy.
Những biểu hiện như anh Huân chỉ ra là cái rối ren không tránh khỏi của một thế hệ thanh niên đang phải tự kiếm sống, tự vượt lên. Họ sẽ ổn thôi vì họ đi bằng chân của chính họ

bởi: DV
24.12.2015 23:11
Anh Huan viết hay lắm , anh nhớ đến tháng 12/2016 viết lại bài này , xem mấy em nó thành triệu phú hết chưa . À , mà toi ko hiểu , em nào cũng hô to khẩu hiệu "....ko sợ hãi " vậy anh Huân ? Tất cả họ đang sợ gì vậy anh ? Có phải sợ đỗ nợ !

bởi: DV
24.12.2015 23:11
Anh Huan viết hay lắm , anh nhớ đến tháng 12/2016 viết lại bài này , xem mấy em nó thành triệu phú hết chưa . À , mà toi ko hiểu , em nào cũng hô to khẩu hiệu "....ko sợ hãi " vậy anh Huân ? Tất cả họ đang sợ gì vậy anh ? Có phải sợ đỗ nợ !

bởi: chị Ba
24.12.2015 21:52
Tội nghiệp cho tuổi trẻ Việt Nam hết phải kháng chiến chống Pháp xong thì chiến tranh Nam Bắc bây giờ đất nước bị cai trị nhiễu nhương và họa Trung Quốc lại đến cho nên không có được điều kiện và thời gian đủ để phát triển như tuổi trẻ các nước tiên tiến khác trên thế giới hay ngay cả trong vùng.

bởi: Hải từ: Aus
24.12.2015 19:36
Xin anh Huân Huy hay các bạn nào trên diễn đàn này làm ơn giải thích giúp , nhóm từ " thanh niên đa cấp " là cái chi chi vậy ?


bởi: Không ghi tên từ: US
24.12.2015 15:21
Bạn tác giả có vẻ cho là của người Bồ Tát, của mình mạt cược ?
Những thanh niên VN đó cũng như rất đông những thanh niên ngoại quốc mà tôi đã gặp đều mơ tưởng làm vĩ nhân cả, đều muốn không làm nhiều mà muốn được hưởng nhiều, đều tưởng mình tuyệt vời nhất rồi, thiên hạ là dốt nát cả. Họ bị ảnh hưởng của ai thì quá rõ ràng, không cần nói nhiều. Điều tôi nghĩ những người còn thiết tha với mai hậu của dân tộc VN phải nói ra sự thật và phải đề cao truyền thống của dân tộc VN chứ đừng chỉ trích lung tung. Chính những chỉ trích này là tự chỉ trích.

bởi: 5H từ: USA
24.12.2015 15:08
Tuổi trẽ VN nên hiểu thêm vào đời qua phản biện, góc nhìn và sự thật.
CH Huân nói lên tuổi trẽ VN vào đời mơ tưởng do môi trường xã hội.
Hoàng Giang góc nhìn lạc lỏng tại sao? xã hội biến đổi văn hóa vì đâu.
Việt Khang tuổi trẽ vào đời ngắm nhìn sự thật cõi lòng lên tiếng rên VN.
Vào đời các nước văn minh chấm điểm cao công tác xã hội và tạo điều kiện việc làm khi đang học đại học nhằm hướng dẫn tuổi trẽ có thêm nhiều TRI THỨC rất quan trọng nền tảng xây dựng làm người.
Rất nhiều tỉ phú bỏ ngang đại học do biết cách áp dụng kiến thức đã học vào xã hội thực tiễn đó là tri thức hiểu biết vận dụng thời cơ.
Vào đời chính chắn phãi biết nhìn sự việc bằng 1 góc nhìn lùi lại nhìn nhận tại sao? Tự phản biện trong sáng mặt thật mặt trái của vấn đề xã hội và cuối cùng là sự thật nhìn thấy hiện tại sẽ có thêm kiến thức bản thân mình muốn mơ ước gì có hợp lý với thực tế không và tự sửa sai ý nghĩ mơ ước điềm đạm trưởng thành tốt đẹp hơn của tuổi trẽ VN. 

bởi: Không ghi tên
24.12.2015 08:31
Phê phán bao giờ chả dễ. Tôi không xem băng, nhưng nếu các cháu học sinh có ước mơ 5 năm nữa trở thành Bill Gates cũng chả sao. Đây là chuyện trẻ con chứ có gì đâu. Tuy nhiên, vấn đề là tại sao ai cũng mơ có 1 triệu đô vậy? Sao không mơ trở thành nhà khoa học, nhà giáo, hay cống hiến gì đó mà chỉ mơ kiếm tiền? Vì hệ thống giáo dục của ta kém, vì nền văn hoá của ta quá yếu ớt trước thị trường. Thị trường chi hàng núi tiền cho quảng cáo trực tiếp, và gián tiếp thông qua phim ảnh, sách báo, về các ngôi sao tiêu xài hoang phí và vô hình chung ai cũng cho rằng tiền là tất cả, bất chấp. Thị trường còn xúi bẩy người không có tiền cũng mua trả góp dùng trước, trả nợ sau, nói chung là không cần biết đến ngày mai. Nền văn hoá của ta không yếu, nhưng sức mạnh thị trường của ta yếu nên nó làm cho văn hoá của ta cũng yếu theo. Không nên nhầm lẫn. Bây giờ trẻ con và người lớn ai cũng theo mốt Hàn quốc. Từ khi mới sinh ra chúng ta không có thiên bẩm yêu mến cách ăn mặc ẻo lả của HQ. Nhưng phim Hàn quốc chiếu nhiều quá nên các hình ảnh nó thấm vào tế bào gốc rồi.

bởi: Không ghi tên
24.12.2015 06:03
Thanh nien VN bi nhoi so het roi , chi biet an nhau dua doi co biet gi dau ve Chinh tri va lich su . Chinh Phu CS VN Tao ra do.

bởi: Tám Lạng
24.12.2015 04:04
Nghe quen lắm.

Tôi về VN nghe mấy đứa cháu tuyên bố giống y "các bạn sinh viên" của Cao Hữu Huân.

Sau khi dõng dạc tuyên bố sẽ thành triệu phú, tỷ phú nay mai (Triệu phú, tỷ phú dollars chứ không phải tiền đồng, hình ông Hồ VN). Có đứa hỏi: "Chú cho cháu mượn tiền mua cái máy tính tốt nhất đi, cháu sẽ bán hàng trên mạng. Giàu nay mai". Đứa khác lại nói: "Bác cho cháu mượn tiền mua xe hơi chở nước ngọt, bia, đem bỏ mối. Giàu nay mai". Đứa cháu gái nhỏ nhất: "Bác giúp vốn cho con mượn tiền mua cổ phần trên mạng, chỉ hai tháng sau con sẽ đem về bạc triệu".

Tôi hỏi chúng: Vậy nếu lỡ thất bại chúng mày lấy gì trả lại tao? Hỏi vậy thôi chứ có quái tiền đâu mà cho mượn nhiều thế.

Cả đám nhao nhao: "Không bao giờ thất bại, cả nước chúng nó đều làm như vậy".

Tôi ngao ngán lắc đầu cho đám trẻ, cho đám cháu nhà tôi, thầm nghĩ, cả nước "làm như vậy" thì có thằng nào mua nữa.

Nếu có đứa trong đám cháu, hỏi mượn tiền xây nhà thương điên, có thể về Mỹ tôi sẽ bán hết tài sản để giúp vốn cho nó.

bởi: Le Tin từ: Viet Nam
24.12.2015 03:22
Phải thừa nhận là các nhà chính trị có câu nói: 'Một đất nước muốn độc lập thì dân tộc đó phải trưởng thành và có tư cách độc lập'. VN chưa thể gọi là độc lập vì Nga lôi kéo và làm lơ. Mỹ bỏ rơi cấm vận. Tàu thì đạp, đập cho mền rồi nuốt trộng.
Giới trẻ VN vẫn đang 'ngủ mơ', Bốn mươi năm rồi có ai làm nên trò trống gì không ngoại trừ một vài người học tập và làm việc ở nước ngoài.
Nếu ông Hồ mà người của Mao dựng nên thì không có gì để nói. Còn nếu ông thực sự là một nhà chính trị có chính kiến thì ông chính là tội đồ của dân tộc. VN là một nước yếu nhưng sau 40 năm giờ không còn yếu mà nát bét.
Cơ chế xã hội và giáo dục là hai yếu tố chính tạo ra tình trạng tệ hại này. Người Việt thì ruột đau như cắt, người Háng thì thỏa chí vuốt râu.

bởi: Không ghi tên
24.12.2015 02:11
Tuổi trẻ thường hay nói đến "hành trang vào đời." Ý là các cháu trang bị cho mình kiến thức và tích lũy kinh nghiệm để cắp sách vào trường đời. Dịp Giáng Sinh ở Mỹ cũng là dịp một số nhỏ người VN ở Mỹ có dịp vào thăm những viện dưỡng lão ở Hoa Kỳ. Nơi đây, chúng ta chứng kiến những ông bà lão bị bệnh mất trí nhớ, có ông có bà đau đớn vì ung thư xương, ung thư máu... đang ngậm ống thở chờ ngày được diện kiến Diêm Vương. "Hành trang lìa đời" ấy có làm cho chúng ta suy nghĩ không? Giả sử như các ông bà lão này trong tay bây giờ đang có cả chục, cả trăm nghìn đô la, họ có mua được gì, có hưởng được gì không? Đến đây chúng ta hãy mường tượng đến một thứ bảo hiểm "lìa đời" mà khi còn khỏe mạnh nếu chịu khó nhìn xa hơn, biết đâu chúng ta đã biết đi kiếm mua cái bảo hiểm quí báu đó. Ho Ho Ho, Merry XMas!

bởi: Django từ: Texas
23.12.2015 23:32
Chú Huân ơi, chú cứ để cho số ít thanh niên SV Việt được ước mơ. Tôi nói "số ít" vì số không nhỏ còn lại chỉ biết ăn, uống, chơi, nói tục thô lỗ, lười học, lêu lỗng, ua dua theo những trào lưu đã bị phế thải của các xã hội khác, ma túy,...dẫn tới đánh nhau, chém nhau một cách "vô tư",...
Dầu sao chúng ngồi lại ước mơ, tán phét thì cũng ít hại hơn cho xã hội (tuy rằng cũng vô tích sự). Chú nghĩ sao?

No comments:

Post a Comment