Blog / Lê Anh Hùng
Nỗi sợ của con người trước ác quỷ
Tin liên hệ
Công nghiệp ô tô Việt Nam sẽ bị xoá sổ?
Đã 25 năm trôi qua kể từ khi Mekong Auto và Liên doanh Ô tô Hoà Bình (VMC) đi vào hoạt động năm 1991Kinh tế Việt Nam: Nguy cơ chìm nghỉm trong vòng xoáy ‘Hán hoá’
Việt Nam đã trở thành 'một bộ phận không thể tách rời' của nền kinh tế Trung Quốc và càng ngày sự thật đó càng trở nên hiển nhiên
15.03.2016
Sau hơn 8 năm, tôi mới trở lại Đà Lạt vào một ngày đầu Xuân Bính Thân. Và một trong những điều mà tôi háo hức nhất khi thăm lại thành phố cao nguyên xinh đẹp và đầy mộng mơ quyến rũ này là diện kiến những bậc tiền bối lừng danh trong Nhóm Thân hữu Đà Lạt.
Tên tuổi đầu tiên mà tôi tìm đến là TS Hà Sỹ Phu, người vẫn thường được coi là thủ lĩnh của nhóm học thuật và đấu tranh dân chủ nổi tiếng khắp trong và ngoài nước ở Đà Lạt.
Do người ta đánh lại số nhà nên phải mất một lúc lâu tôi mới tìm được nhà ông theo địa chỉ mà ông công bố trên website cá nhân. Đập vào mắt tôi là một căn nhà cấp bốn nép mình khiêm tốn dưới cái dốc ngắn sát ngay bên đường Bùi Thị Xuân. Cánh cửa ngôi nhà khép chặt cùng ổ khoá bên ngoài báo hiệu chủ nhân đi vắng.
Tôi hỏi nhà hàng xóm thì được biết vợ ông phải vào Bệnh viện Đa khoa Lâm Đồng cấp cứu cả tuần nay và ông phải ở trong viện để chăm sóc vợ.
Đến thăm vợ chồng ông ở bệnh viện, tôi khá bất ngờ khi lần đầu tiên được gặp ông ngoài đời – một con người khá nhỏ nhắn chứ không như hình dung của tôi qua các bức ảnh trên mạng. Câu hỏi chợt bật ra trong đầu tôi: Điều gì trong con người nhỏ bé, râu tóc bạc phơ cùng ánh mắt hiền từ và bao dung kia đã khiến cả hệ thống chính trị ở Việt Nam phải khiếp sợ suốt bao năm?
Ông rất cởi mở và chân thành sau khi nghe tôi tự giới thiệu, bởi ông cũng đã biết đến “tên tuổi” tôi từ lâu. Và cuộc trò chuyện của chúng tôi cứ diễn ra như thể giữa hai người thân lâu ngày mới gặp lại nhau.
Ông cho biết, vợ ông bị xuất huyết ở gan, cộng thêm chứng máu khó đông nữa nên bệnh tình rất nguy hiểm. Từ ngày nhập viện bà phải thường xuyên truyền đạm chứ hầu như không ăn uống được gì.
Sức khoẻ ông vốn không tốt, lại phải sống trong cảnh thường xuyên bị nhà cầm quyền sách nhiễu, khủng bố suốt hơn 25 năm qua nên giờ đây tình hình sức khoẻ sa sút nghiêm trọng, với đủ thứ bệnh tật trong người. (Trong khoảng thời gian đó, ngoài một năm ngồi tù, ông còn phải trải qua hơn 400 trăm buổi bị công an hỏi cung và làm việc, mà ông nhận xét là “như vậy thì còn chi là đời một con người nữa?”)
Trước kia, mỗi khi viết sách viết báo, ông cứ viết liền tù tì một mạch, bởi tất cả đã có sẵn trong đầu ông rồi. Chỉ khi nào cần trích dẫn chính xác cho tác phẩm của mình, ông mới phải tra cứu tài liệu. Nhưng giờ thì trí nhớ của ông đã suy giảm nhiều, thường hay quên.
Ông tỏ ra rất thương yêu và quan tâm, lo lắng cho vợ. Ông nói, những gì ông làm được cho cộng đồng, xã hội và đất nước trong hàng chục năm qua trước hết là nhờ sự hy sinh to lớn và thầm lặng của bà.
Cuộc trò chuyện giữa chúng tôi có lẽ còn kéo dài, nếu như không vì trước đấy, khi ông sửa lại gối cho vợ và giới thiệu tôi với bà, tôi thấy bà thì thầm điều gì đó với ông, rồi ông quay sang nói với tôi: “Chúng ta chỉ nên trao đổi chừng 10 phút thôi, bởi tôi còn phải chăm sóc vợ.”
Tôi nhận thấy trong ánh mắt của bà dường như phảng phất một nỗi e sợ nào đấy. Rõ ràng, không chỉ sức khoẻ mà cả tính mạng của bà đang nằm trong tay một cơ sở y tế nhà nước, trong khi vị khách đường đột của vợ chồng bà lúc này lại là một đối tượng vô cùng “nhạy cảm” của chế độ: người vạch trần những tội ác khủng khiếp của một loạt lãnh đạo cộng sản chóp bu kể từ năm 2008 đến nay. Sau bao năm cùng chồng nếm đủ mùi bầm dập từ cái chính thể vẫn tự vỗ ngực “là đạo đức, là văn minh”, bà hoàn toàn ý thức được mối nguy hiểm đó.
Điều này lại càng được xác thực khi tôi đứng lên từ biệt ông bà. Tôi đề nghị chụp với ông bức ảnh lưu niệm, nhưng ông đã hết sức nhã nhặn từ chối.
Nỗi sợ của bà Hà Sỹ Phu hoàn toàn không phải là cá biệt, mà chỉ là một trường hợp điển hình trong xã hội cộng sản.
Đại tá Nguyễn Thế Kỷ, nguyên Trưởng ban Lịch sử Binh chủng Phòng không - Không quân, là một trường hợp tương tự. Ông từng một thời gian hoạt động khá tích cực trong nhóm các nhà lão thành cách mạng và các trí thức phản tỉnh của chế độ. Tuy nhiên, sau lần phải vào Viện Quân y 108 mổ tim cách đây mấy năm rồi phải thường xuyên uống thuốc do viện cấp, ông không còn tham gia vận động dân chủ nhiều như trước nữa. Điều kiện sức khoẻ chỉ là lý do thứ yếu; quan trọng hơn, như ông từng có lần nói với tôi: “Người ta có thể cắt thuốc tôi bất cứ lúc nào.” Với một người từng là đảng viên, sỹ quan cao cấp, từng viết tới hàng chục tập hồi ký cho các vị tướng quân đội và biết nhiều thứ chuyện “thâm cung bí sử” của chế độ, hơn ai hết ông hiểu tính mạng của mình đang nằm trong tay ai.
Nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa, một nhà bất đồng chính kiến nổi tiếng ở Hải Phòng, thuật lại câu chuyện là năm 2008, trước đám tang Cụ Hoàng Minh Chính, hai viên công an đã đến nhà ông để ngăn cấm ông đi dự đám tang. Họ đã không ngần ngại lấy cái chết vô cùng thương tâm của cặp vợ chồng nghệ sỹ nổi tiếng Lưu Quang Vũ – Xuân Quỳnh, để doạ ông.
Cái chết đầy bí hiểm của những nhân vật cao cấp trong bộ máy như Dương Bạch Mai, Hoàng Văn Thái hay Lê Trọng Tấn, v.v. vẫn còn là những nghi án lịch sử, mà thủ phạm đáng ngờ nhất lại chính là các “đồng chí” của họ.
Trong cuộc trò chuyện ngày 20/1/2013, Trung tướng Đặng Quốc Bảo (nguyên Uỷ viên Trung ương Đảng, nguyên Bí thư Thứ nhất Trung ương Đoàn, nguyên Trưởng ban Khoa giáo Trung ương) cho tôi biết là để bày tỏ những điều mà ông tâm huyết nhất về hiện tình đất nước, về tương lai giống nòi với các nhà lãnh đạo Đảng Cộng sản Việt Nam, ông đã phải kèm theo những lời lẽ như thế này: “Nếu các anh muốn giết tôi thì dễ thôi vì tôi tự giết tôi. Tôi không còn sống được bao lâu nữa. Các anh không giết tôi thì rồi tôi cũng chết thôi” (!!!).
Nhiều người gặp tôi cũng không khỏi “thắc mắc” là tại sao tôi vẫn còn tồn tại trên đời này sau ngần ấy năm phải đương đầu trực diện với bao thế lực hắc ám. Tôi giải thích với họ rằng gia đình tôi cũng đã “no nê chê chán” với những “ân huệ” của họ, hết trại tâm thần đến nhà tù, cùng bao phen thoát chết trong gang tấc khác. Họ muốn bịt miệng chúng tôi nhưng thành bại lại do ý Trời; điều đó nằm ngoài ý chí của họ. Hơn 8 năm trước, tôi đến Đà Lạt là trên đường trốn chạy khỏi sự truy sát của họ, chứ hoàn toàn không phải tham quan du hí gì. Ngoài ra, nếu họ không giết chúng tôi thì còn có kẻ bán tín bán nghi, chứ họ xuống tay với chúng tôi rồi thì đến đứa trẻ cũng tin những gì chúng tôi tố cáo là sự thật.
Bất luận thế nào tôi cũng chia sẻ với những ai mang trong mình nỗi sợ hãi và cảnh giác thường trực trước cộng sản. Đơn giản, đó không phải là nỗi sợ của con người trước phường trộm cướp bất lương. Đó là nỗi sợ đầy bản năng của con người trước loài ác quỷ.
* Blog của Lê Anh Hùng là blog cá nhân. Các bài viết trên blog được đăng tải với sự đồng ý của Ðài VOA nhưng không phản ánh quan điểm hay lập trường của Chính phủ Hoa Kỳ.
Lê Anh Hùng
Lê Anh Hùng là một blogger/dịch giả/nhà báo độc lập ở Hà Nội và là người đấu tranh vì tự do, dân chủ và nhân quyền cho Việt Nam từ nhiều năm nay.
Ý kiến
bởi: dabong
21.03.2016 02:26
Một loài loài ác quỷ?
Tôi nghĩ sẽ không ai biết loài ác quỷ nầy hơn triết gia Trần Đức Thảo.
Mời bạn lắng nghe những lời trăn trối của nhà tư tưởng Trần Đức Thảo:
Ông nhận xét, Cộng Sản Việt Nam rất sùng bái Trung Quốc, ‘cứ như là con đẻ của đảng Cộng sản Trung Quốc”. Là một nhà triết học, có thói quen tìm hiểu, đánh gía lại, ông thấy “nước ta trồng cây tư tưởng của Marx, cho tới nay cây đó chỉ cho toàn quả đắng”. Chính “cái thực tại tàn nhẫn khi chứng kiến sự đau khổ của con người bị kềm kẹp bởi ý thức hệ” khiến ông muốn “đặt lại vấn đề từ học thuyết”.
Triết gia Trần Đức Thảo nói, nhiều lãnh tụ “từ lầu đài tư tưởng Marx bước ra đã trở thành những ác quỉ”. Theo ông, “quỉ ấy là ý thức đấu tranh giai cấp”; là thứ “vi rút” tư tưởng độc hại vô cùng; nó phá hoại xã hội, nó thúc đẩy con người đam mê tìm thắng lợi, bằng đủ thứ quỉ kế, để mưu đồ củng cố cho chế độ độc tài, độc đảng.
Tôi nghĩ sẽ không ai biết loài ác quỷ nầy hơn triết gia Trần Đức Thảo.
Mời bạn lắng nghe những lời trăn trối của nhà tư tưởng Trần Đức Thảo:
Ông nhận xét, Cộng Sản Việt Nam rất sùng bái Trung Quốc, ‘cứ như là con đẻ của đảng Cộng sản Trung Quốc”. Là một nhà triết học, có thói quen tìm hiểu, đánh gía lại, ông thấy “nước ta trồng cây tư tưởng của Marx, cho tới nay cây đó chỉ cho toàn quả đắng”. Chính “cái thực tại tàn nhẫn khi chứng kiến sự đau khổ của con người bị kềm kẹp bởi ý thức hệ” khiến ông muốn “đặt lại vấn đề từ học thuyết”.
Triết gia Trần Đức Thảo nói, nhiều lãnh tụ “từ lầu đài tư tưởng Marx bước ra đã trở thành những ác quỉ”. Theo ông, “quỉ ấy là ý thức đấu tranh giai cấp”; là thứ “vi rút” tư tưởng độc hại vô cùng; nó phá hoại xã hội, nó thúc đẩy con người đam mê tìm thắng lợi, bằng đủ thứ quỉ kế, để mưu đồ củng cố cho chế độ độc tài, độc đảng.
bởi: John
20.03.2016 21:45
Hẩy góp một tấm lòng để giúp đỡ hoàn cẫnh khó khăn của các nhà đấu tranh.
bởi: Huệ Lượng - Usa
18.03.2016 00:30
Xin chân thành cảm ơn quý Bác và Anh Chị Em, những người tiên phong cho một nền dân chủ thực thụ cho đất nước Việt Nam sau chiến tranh. Ánh sáng Chân Lý sẽ luôn chiến thắng bóng tối bạo tàn cho dù đám quỉ ác CS cố gắng che đậy cỡ nào! Từng đóm lửa nhỏ về Ý Thức Dân Chủ của quý vị chắc chắn sẽ góp lại thành một ngọn đuốc Dân Chủ soi đường hầu xây dựng một xã hội công bằng, thịnh vượng, và hạnh phúc cho nhân dân Việt Nam. Thành kính ghi ơn lòng dấn thân và hy sinh to lớn của quý vị cho đất mẹ Việt Nam!!!
bởi: Sợ từ: us
17.03.2016 22:31
Một nỗi sợ khủng khiếp; Giữa đảng viên, nổi sợ căng máu trong mắt, nhe răng dành mồi; Người dân, nổi sợ cắm trong não co rúm toàn thân, nhút nhác dạ thưa, sống hèn hạ..
Tôi có về thăm VN 2 lần, tôi thấy nổi sợ khắp nơi, trong mắt sâu lo lắng, trên môi thâm bất lực, trên thân còng dạ thưa. Tiếng loa phóng thanh buổi sáng trên đường phố như lời nhắc nhở của quản giáo trại tù; có phải đang tiêm chủng nổi sợ hải cho cả giống nòi...
Tôi nhìn thấy triệu chứng nổi sợ đó rõ ràng tron nước,vì tôi đã miễn dịch với nổi sợ do môi trường sống ở nước ngoài lâu năm. Tôi đồng ý với anh Lê Anh Hung đó là nổi sợ bản năng trước ác quỷ.
Tôi có về thăm VN 2 lần, tôi thấy nổi sợ khắp nơi, trong mắt sâu lo lắng, trên môi thâm bất lực, trên thân còng dạ thưa. Tiếng loa phóng thanh buổi sáng trên đường phố như lời nhắc nhở của quản giáo trại tù; có phải đang tiêm chủng nổi sợ hải cho cả giống nòi...
Tôi nhìn thấy triệu chứng nổi sợ đó rõ ràng tron nước,vì tôi đã miễn dịch với nổi sợ do môi trường sống ở nước ngoài lâu năm. Tôi đồng ý với anh Lê Anh Hung đó là nổi sợ bản năng trước ác quỷ.
bởi: Đỗ Tuấn Anh
17.03.2016 17:22
Cũng hơn 8 năm tôi mới quay trở lại Đà Lạt. Tôi mới về cách đây 3 ngày ...
bởi: tâm tâm tvtđđđ từ: Saigon
17.03.2016 06:54
Tần thủy hòang đã chết . Hitler đã chết , Le nin, Stalin , HCM, Mao và chế độ Cs đã chết ở Đông Âu . CsVN không thể nằm ngoài qui luật . Thật không gì kinh khủng hơn từ Đông Bắc xuống ĐNÁ gồm Bắc Hàn , Tầu Cộng và VN vẫn còn một hệ thống cai trị Cs ! Bên Trung Đông kia hàng ngày là chết chóc . Còn bên Đông Á này hàng ngày là dối trá lọc lừa !
bởi: Vũ Thai từ: VN
16.03.2016 19:35
Trên thế kỷ ,giửa ý thức hệ CS và tự do ,đã qúa nhiều tranh luận ,chống báng,đến chém giết tàn sát lẫn nhau ,gần 100 triệu sinh linh bỏ mạng ,vẫn chưa có hồi kết thúc .
Ai cũng có quyền tự cho mình là chính nghĩa ,nhưng ,nhưng 100 năm sau nữa,sống lại để chứng kiến cái lý lẽ của mình !!
Không giẫy chết,cũng chết dần chết mòn cho đến khi tận diệt ,vì cái xu thế ,trào lưu của nhân loại !!!.
Ai cũng có quyền tự cho mình là chính nghĩa ,nhưng ,nhưng 100 năm sau nữa,sống lại để chứng kiến cái lý lẽ của mình !!
Không giẫy chết,cũng chết dần chết mòn cho đến khi tận diệt ,vì cái xu thế ,trào lưu của nhân loại !!!.
bởi: HV Hùng từ: Hà Nội
16.03.2016 18:13
Bức tử và ám sát là năng khiếu di truyền của các đảng Cộng Sản và những kẻ thừa kế của chúng.
bởi: vnguyen
16.03.2016 08:53
Nếu là ác quỷ thì các ông đã bị bỏ chết như những con nhái khô rồi.
Ô đến thăm người ta đuổi ra vậy mà ko biết vẫn lì lợm đúng là kẻ khiếm nhã!!!
Ô đến thăm người ta đuổi ra vậy mà ko biết vẫn lì lợm đúng là kẻ khiếm nhã!!!
Trả lời
bởi: @vnguyen
18.03.2016 03:54
Nông dân canh tác lúa gạo ngô khoai, cây trái. rau cỏ.
Công nhân nhà máy sản xuất các thứ cần thiết cho xã hội
Ngư dân đánh bắt hải sản tôm, cua, cá.
Bát cơm Đảng ăn hàng ngày là mồ hôi của bác nông dân.
Hải sản ngon trên bàn nhậu của Đảng là do ngư dân vật lộn với sóng dữ mới có.
Tờ giấy hay cây bút trong văn phòng Đảng, chiếc xe Đảng ngồi lái là công sức của anh công nhân
Đảng (không cần) sản xuất ra của cải gì cho xã hội.
(Đồng lương) hàng tháng của Đảng là tiền thuế của dân đóng góp.
Đảng không hề đổ mồ hôi vất vả, mà vẫn có ăn, có.... những cái dân đen không bao giờ có, sướng quá đi chứ.
Đảng chỉ nói bậy nói bạ. vô tích sự
Nếu...Dân (đồng lòng) không đóng thuế thì Đảng chỉ còn cạp đất mà ăn, Ai bị bỏ chết như những con nhái khô đây hả vnguyen .
Công nhân nhà máy sản xuất các thứ cần thiết cho xã hội
Ngư dân đánh bắt hải sản tôm, cua, cá.
Bát cơm Đảng ăn hàng ngày là mồ hôi của bác nông dân.
Hải sản ngon trên bàn nhậu của Đảng là do ngư dân vật lộn với sóng dữ mới có.
Tờ giấy hay cây bút trong văn phòng Đảng, chiếc xe Đảng ngồi lái là công sức của anh công nhân
Đảng (không cần) sản xuất ra của cải gì cho xã hội.
(Đồng lương) hàng tháng của Đảng là tiền thuế của dân đóng góp.
Đảng không hề đổ mồ hôi vất vả, mà vẫn có ăn, có.... những cái dân đen không bao giờ có, sướng quá đi chứ.
Đảng chỉ nói bậy nói bạ. vô tích sự
Nếu...Dân (đồng lòng) không đóng thuế thì Đảng chỉ còn cạp đất mà ăn, Ai bị bỏ chết như những con nhái khô đây hả vnguyen .
bởi: Listener
16.03.2016 08:23
Không cần phải nói gì hơn nữa, bọn chúng chính là Quỷ Vương ra đời như đã được dự báo trong Kinh Thánh: "Bất luận thế nào tôi cũng chia sẻ với những ai mang trong mình nỗi sợ hãi và cảnh giác thường trực trước cộng sản. Đơn giản, đó không phải là nỗi sợ của con người trước phường trộm cướp bất lương. Đó là nỗi sợ đầy bản năng của con người trước loài ác quỷ." Tác giả đúng là một chiến sĩ anh hùng!
bởi: Đoc xong cua anh
16.03.2016 06:10
Hoi nham nhi, chet may tram nguoi k ai biet gi, nham
bởi: Tôi một phần
16.03.2016 05:31
Tôi nghĩ tôi hiểu dc phần nào, nhưng dù phơi bày một sự thật anh cần thấy rằng k nhiều độc giả có đam mê nghiệp vụ tinh báo, cần cách chuyển tải khac anh ạ, k thì thật lang phí voi nhung gi anh đã trai qua
bởi: Lê Văn Tám từ: PacBo monkey
16.03.2016 05:30
Từ thời mồ ma Hồ Chí Minh còn sống, ông ta đã ra lệnh đấu tố giết chết ân nhân của mình là bà Năm Cát Hanh Long trong cải cách ruộng đất miền Bắc 1954 và còn bịt râu cùng với đồng đảng Trường Chinh mang kính đen che mặt đến tận nơi xem trò diễn giết người.
Điều này đã được Ban Tuyên Giáo chuyên nói láo phịa ra thành món Tư tưởng Đạo đức Hồ Chí Minh và bắt toàn đảng, toàn dân học tập noi gương.
Nay đám đệ tử của ông ta trong cái đảng ma quỷ cọng sản cũng sẽ sẵn sàng giết chết bất cứ ai chống lại chúng.
Điều này đã được Ban Tuyên Giáo chuyên nói láo phịa ra thành món Tư tưởng Đạo đức Hồ Chí Minh và bắt toàn đảng, toàn dân học tập noi gương.
Nay đám đệ tử của ông ta trong cái đảng ma quỷ cọng sản cũng sẽ sẵn sàng giết chết bất cứ ai chống lại chúng.
bởi: Nguyen Seattle từ: Highpoint
16.03.2016 03:45
Chỉ cần coi cái tựa cũng đủ thấy kinh khủng đã đến cho người trong cảnh !
Thế mới biết thiên đàng xã hội chồn cáo là vậy, ấy là với những người có tiếng, nhiều con mắt đổ vào còn vậy, huống chi dân thấp cổ bé họng !
Mọi thứ người đã từng nếm mùi đều có thể kết luận ... đến thế là cùng !
Thế mới biết thiên đàng xã hội chồn cáo là vậy, ấy là với những người có tiếng, nhiều con mắt đổ vào còn vậy, huống chi dân thấp cổ bé họng !
Mọi thứ người đã từng nếm mùi đều có thể kết luận ... đến thế là cùng !
bởi: Hoang Lan Moc Chau từ: Hoa Ky
15.03.2016 22:34
Đúng vậy, nhưng bọn ác quỷ đó lại sợ loài người chúng ta nhiều hơn.Đạp dập đầu Satan là bổn phận của mỗi người VN.
bởi: Minh Tăng từ: Saigon
15.03.2016 22:33
Cộng sản là lũ ma quỷ hiện hình. Nhưng không còn lâu nữa chúng sẽ phải biến khỏi mặt đất.
No comments:
Post a Comment