Saturday, February 27, 2016

Tham vọng Biển Đông của Trung Quốc đẩy Úc vào chạy đua vũ trang

Tham vọng Biển Đông của Trung Quốc đẩy Úc vào chạy đua vũ trang

mediaTrung Quốc đòi hỏi chủ quyền trên một khu vực gần chiếm trọn Biển Đông. Trong ảnh, yêu sách đường 9 đoạn của Trung Quốc, còn gọi là "đường lưỡi bò".Ảnh : UNCLOS/CIA
Các báo Pháp ra ngày cuối tuần chủ yếu tập trung vào các chủ đề nóng ở trong nước như cuộc khủng hoảng nông nghiệp, dự luật lao động mới đang gây chia rẽ sâu sắc trong đảng Xã Hội cầm quyền, hay châu Âu tiếp tục bế tắc và phân hóa trên hồ sơ di dân tị nạn. Về châu Á, chạy đua vũ trang trong khu vực châu Á Thái Bình Dương là một chủ đề nổi bật.
Nhật báo Le Monde trở lại với sự kiện Úc vừa công bố Sách trắng về quốc phòng qua bài viết : « Úc đầu tư vào quốc phòng để kiềm chế Trung Quốc ».
Tờ báo cho biết : « là đồng minh lớn của Hoa Kỳ, Úc đang đầu tư mạnh vào quốc phòng. Chi phí quân sự của nước này trong 10 năm đã tăng gần gấp đôi. Trong Sách trắng quốc phòng vừa công bố, Úc cho biết ngân sách dành cho quân đội trong năm 2016-2017 sẽ lên đến 32,4 tỷ đô la Úc, tương đương khoảng 23 tỷ đô la Mỹ và đến năm 2025-2026, con số này sẽ tăng tới 58,7 tỷ đô la Úc, tức chiếm hơn 2% tổng thu nhập của nước này ».
Theo cuốn Sách trắng trên, lý do để Canberra đầu tư mạnh vào quốc phòng như vậy là vì nước Úc đang phải đối mặt với « môi trường chiến lược biến động và khó khăn nhất » chưa từng có trong thời kỳ hòa bình. Tài liệu quốc phòng của Úc lý giải thêm rằng trong vòng 20 năm tới, khu vực Ấn Độ - Thái Bình Dương sẽ được đánh dấu bằng việc quân sự hóa mạnh mẽ tới mức độ mà nơi đây sẽ tập trung tới « một nửa số tầu ngầm và chiến đấu cơ của cả thế giới ».
Le Monde nhận thấy, thực tế diễn ra trong khu vực này thì chính sự trỗi dậy thành cường quốc quân sự của Trung Quốc mới là mối lo ngại chính của Úc. Bởi vậy mà Caberra yêu cầu Bắc Kinh phải minh bạch hơn nữa « trong chính sách quốc phòng, đặc biệt trên Biển Đông », nơi mà Trung Quốc đòi hỏi chủ quyền hầu như toàn bộ và đó cũng vì thế mà làm gia tăng căng thẳng trong khu vực.
Theo le Monde, quan điểm của Úc về Biển Đông là rõ ràng. Canberra « phản đối xây dựng các đảo nhân tạo trên Biển Đông vì mục đích quân sự », nhất là trong khu vực đang có tranh chấp chủ quyền giữa Trung Quốc và nhiều nước như Việt Nam và Philippines.
Le Monde nhắc lại việc quân sự hóa Biển Đông của Trung Quốc gần đây đã liên tục bị Hoa Kỳ tố cáo và Úc hồi giữa tháng này đã lên tiếng yêu cầu Bắc Kinh « chấm dứt quân sự hóa » trên các đảo ở Biển Đông. Trước đó không quân Úc không giấu diếm việc đã tham gia vào các phi vụ tuần tra nhân danh bảo vệ quyền tự do lưu thông hàng hải do Mỹ dẫn đầu.
Bênn cạnh các động thái cứng rắn, Le Monde ghi nhận, Úc vẫn muốn chơi « trò chơi thăng bằng », đẩy mạnh quan hệ quân sự với Trung Quốc, duy trì các quan hệ kinh tế vì dù sao Trung Quốc vẫn là đối tác thương mại hàng đầu của Úc, đồng thời là nước nhập khẩu chủ yếu khoáng sản nguyên liệu của Úc.
Trong bối cảnh có nhiều biến động trong khu vực, chính sách quốc phòng của Canberra chủ yếu tập trung đầu tư vào lực lượng hải quân. Thủ tướng Úc Malcom Turnbull cho biết là hải quân Úc đang được nâng cấp trên quy mô lớn nhất từ « sau thế chiến thứ 2 » đến nay.
Với ngân sách 50 tỷ đô la, từ nay đến năm 2030, hải quân Úc có kế hoạch đặt đóng 12 tàu ngầm. Ngoài ra Úc sẽ trang bị thêm ba khu trục hạm, 9 hộ tống hạm và 12 tuần dương hạm. Trên không thì không quân được tăng cường thêm 72 chiến đấu cơ loại F-35. Quân đội Úc cũng phải tăng 2.500 nâng tổng số lên 62 400 người.
Đối lập Nga, phần hồn đã chết
Nhìn sang châu Âu, nhân sự kiện một năm lãnh đạo đối lập hàng đầu của Nga ông Boris Nemtsov bị ám sát, Libération có bài « đối lập Nga bị bóp nghẹt sau nhiều năm bị trấn áp ».
Bài báo phác họa bức tranh toàn cảnh phong trào đối lập ở Nga hiện nay cho thấy : « những gương mặt dám thách thức quyền lực của ông Putin, khá nhất thì bị bị cô lập trong im lặng, tệ hơn thì sống lưu vong, bị cầm tù hoặc bị sát hại ».
Libération nhắc lại các cuộc biểu tình phản đối gian lận bầu cử để ông Putin trở lại nắm quyền hồi cuối năm 2011 đến giữa năm 2012 còn huy động được hàng chục thậm chí hàng trăm nghìn người tham gia. Khi đó dẫn đầu phong trào đối lập đó người ta còn thấy những tên tuổi ít nhiều khá nổi tiếng như các cựu bộ trưởng : Boris Nemtsov, Mikhail Kassianov và một số các nghị sĩ Vladimir Rijkov rồi cựu quán quân cờ vua thế giới Gary Kassparov hay Alexei Navalny, một blogger nổi tiếng chống tham nhũng. Ngoài ra còn có một số lãnh đạo các phong trào cực tả như Setrguei Oudaltsov….
Libération điểm lại thì thấy : « Bốn năm sau, đội ngũ đối lập kể trên giờ còn lại lưa thưa : Nemtsov thì bị giết hại, Oudaltsov thì ngồi tù còn Kasparov thì rời bỏ đất nước sang Mỹ sống và tờ báo nhận định : đối lập Nga đã chết phần hồn ».
Những người còn lại thường xuyên bị sách nhiễu, bị đe dọa bằng mọi hình thức thậm chí đến cả tính mạng. Nhiều người còn ý định hoạt động chính trị bị chính quyền tìm cách buộc tội đưa vào tầm ngắm của tư pháp.
Ngày càng có nhiều gương mặt đối lập không thể chịu đựng được những đòn tấn công nhằm vô hiệu hóa của chính quyền. Họ buộc phải chọn con đường rời bỏ đất nước sông lưu vong.
Bầu cử Iran : Vệ binh Cách mạng, thách thức chính của tổng thống Rohani
Chuyển qua với nhật báo le Figaro. Trang quốc tế của tờ báo dành ưu tiên cho cuộc bầu cử Quốc hội Iran với bài : « Tại Iran, thách thức bầu cử của Vệ binh Cách mạng ».
Báo chí thường chỉ nói đến cạnh tranh của phe bảo thủ và phe cải cách của tổng thống Rohani. Nhưng dù kết quả của cuộc bầu cử thế nào thì tổng thống hiện nay của Iran vẫn phải kiêng nể lực lượng Vệ binh Cách mạng, một thế lực lớn ở nước Cộng hòa Hồi giáo.
Tờ báo nhận định, cuộc đọ sức giữa lực lượng Vệ binh cách mạng với tổng thống ôn hòa Rohani vẫn tiếp tục sau cuộc bầu cử hôm qua (26/02).
Nếu như ở Iran có Khamenei là lãnh tụ tinh thần cùng quyền lực chính trị tối cao thì những người của Vệ binh Cách mạng là một lực lượng cực kỳ có thế lực trên chính trường của nước Cộng hòa Hồi giáo này. Những người lính trong lực lượng này sau nhiều năm phục vụ Cách mạng Hồi giáo đã xâm nhập sâu vào giới kinh doanh và ngày càng có nhiều người không giấu diếm tham vọng chính trị.
Theo Le Figaro, một chân bên kinh doanh, một chân cắm vào chính trị đó là công thức đã trở nên phổ biến của những người của Vệ binh Cách mạng, đặc biệt trong 8 năm dưới thời của tổng thống Mahmoud Ahmedinejad.
Tổng thống ôn hòa hiện nay không thể không tính đến thế lực có ảnh hưởng lớn trong nền chính trị Iran này. Le Figaro trích dẫn ý kiến của một chuyên gia nước ngoài ẩn danh cho biết : « Hiện tại 75% nền kinh tế Iran nằm trong tay Nhà nước và những người của Vệ binh Cách mạng kiểm soát phần lớn số 75% đó… Rohani sẽ phải thương lượng thỏa hiệp » với những người này, nhất là để không làm phật ý lãnh tụ tối cao Khamenei.
Pháp : Nông nghiệp tụt hậu, nhà nông phẫn nộ
Vấn đề nổi cộm của nước Pháp là nỗi phẫn nộ của nhà nông. Các báo chú ý đến chủ đề này, không chỉ vì từ hàng tháng nay nông dân ở khắp nơi của nước Pháp đã không ngừng bày tỏ sự phẫn nộ của mình bằng mọi cách, từ đập phá các công trình công cộng, bao vây trụ sở chính quyền, phong tỏa giao thông… mà còn vì hôm nay, tại Paris khai mạc Hội chợ nông nghiệp Pháp – Foire de Paris, một sự kiện hàng năm vẫn được ví như là chiếc tủ kính phô trương những thành quả nông nghiệp, từng là niềm tự hào của nước Pháp.
Giờ đây bộ mặt ngành nông nghiệp Pháp đã nhiều thay đổi. Theo đánh giá trên Le Figaro : «Trong chưa đầy 15 năm, Pháp đã tụt từ thứ hai xuống hàng thứ năm các cường quốc xuất khẩu nông sản trên thế giới ». Nông nghiệp Pháp đã bị các nước như Hà lan và Brazil vượt lên trên. Mô hình sản xuất nông nghiệp của Pháp đang gặp phải rất nhiều vấn đề : Tính cạnh tranh thấp do giá thành lao động tại Pháp cao, sản phẩm bị đè nén chồng chất bởi các chuẩn mực chung của châu Âu, chính sách nông nghiệp chung ngày càng lộ rõ nhược điểm và cuối cùng phải nói đến tác động của lệnh cấm vận của Nga.
Tóm lại toàn bộ ngành nông nghiệp Pháp đang rơi vào khủng hoảng ngày càng trầm trọng. Chính phủ ý thức được điều này nhưng làm thế nào để thoát ra được thì chưa có câu trả lời. Le Figaro kêu gọi Nhà nước phải can thiệp ngay, ít nhất là phải có một vài quy định mới tháo gỡ dần những khó khăn cho người làm nông nghiệp.
Gianni Infantino đắc cử chủ tịch FIFA
Sự kiện ông Gianni Infantino được bầu chủ tịch Liên Đoàn Bóng Đá Thế Giới FIFA, ngày hôm qua được tất cả các báo ra hôm nay đều đang tải.
Thời sự trở nên quan trọng thu hút sự chú ý của dưluận bởi cuộc bầu cử này là hệ quả của một loạt các bê bối tham nhũng, quản lý bất minh đã phát nát định chế bóng đá lớn nhất thế giới này từ hơn nửa năm qua. Tuy nhiên chắc hẳn tân chủ tịch FIFA không phải là đấng cứu thế mà làng bóng tròn thế giới đang mong chờ để có thể dọn dẹp sạch sẽ hết những vết nhơ của FIFA.
Hầu hết các báo đều phân vân với câu hỏi liệu ông Infantion có thể làm được gì để dựng lại ngôi nhà chung đổ nát của làng bóng đá thế giới ? Giữa đống hồ sơ ẩn chứa bùng nổ như vụ lùm xùm trong việc trao quyền đăng cai Cúp thế giới 2022 cho Qatar, cho đến các nghi án tham nhũng vẫn còn đang trong quá trình điều tra của tư pháp, người kế tục của ông Sepp Blatter sẽ phải kế thừa một di sản nặng nề đầy rủi ro.
Trước mặt ông Gianni Infantino là thách thức lớn nhất như ông vẫn khẳng định trước và sau khi đắc cử là « phục hồi hình ảnh của FIFA ». Muốn vậy ông tân chủ tịch chỉ có cách là dám dẹp bỏ toàn bộ hệ thống cũ dựa trên những mạng lưới quan hệ chằng chịt về quyền lợi, tiền bạc đã trở thành truyền thống của định chế dưới thời Sepp Blatter, như nhận định của tờ Le Parisien. 
Cùng chủ đề

Cuộc chiến tranh 17-2-1979: Quốc tế chứng minh Trung Quốc thảm bại...( P 3 )

Cuộc chiến tranh 17-2-1979: Quốc tế chứng minh Trung Quốc thảm bại...

(Quan hệ quốc tế) - Tuy chưa đồng nhất về số liệu, nhưng đa số các học giả nước ngoài đều thống nhất nhận định, TQ đã thất bại trong chiến tranh xâm lược VN 17-2-1979.

 
Xe tăng của Trung Quốc tiến vào địa phận Lạng Sơn của Việt Nam
Với quân số và vũ khí áp đảo, quân Trung Quốc đã không tiêu diệt được sư đoàn nào của Việt Nam, mà còn bị đánh tiêu diệt hoặc thiệt hại nặng nhiều đơn vị cấp tiểu đoàn, trung đoàn. Trung Quốc đã tự bộc lộ trình độ tác chiến yếu kém trước toàn thế giới.
Một trong số các mục đích ban đầu của Quân giải phóng Nhân dân Trung Quốc (PLA) là hạ bệ được uy thế lẫy lừng, đánh bại 2 cường quốc (Pháp, Mỹ) của Quân đội Nhân dân Việt Nam, trên thực tế, quân đội Trung Quốc đã tự điền thêm tên mình vào vị trí thứ 3.
Về mặt ngoại giao, cuộc chiến của Trung Quốc đã tạo ra được hiệu quả gì? - không gì cả! Nó không thể cắt đứt được mối quan hệ hữu nghị Việt-Xô; không buộc được Việt Nam rút quân khỏi mặt trận biên giới Tây Nam; ngược lại, bộ mặt xâm lược giả dối của Bắc Kinh lại bị lật tẩy qua cuộc chiến này.
Một luồng ý kiến đánh giá khác là của tác giả Edward C. O'Dowd, thể hiện trong cuốn sách "Chiến lược quân sự Trung Quốc trong cuộc chiến Đông Dương lần thứ 3" đã đánh giá rằng, quân Trung Quốc đã thể hiện trình độ chiến đấu rất yếu kém trong cuộc chiến.
Tại Lạng Sơn, 2 Tập đoàn quân (tương đương 6 sư đoàn chủ lực và nhiều trung đoàn hỏa lực, phục vụ) Trung Quốc đã bị một trung đoàn Việt Nam (tư liệu này cả ông O'Dowd có thể chưa chính xác, có thể đó là sư đoàn 3) cầm chân trong 1 tuần, một Tập đoàn quân khác cần 10 ngày để lấy Lào Cai và Cam Đường - hai đô thị trước thuộc tỉnh Hoàng Liên Sơn, cách biên giới không đến 15 km.
 
Trung Quốc đã bất lực trước thế trận phòng thủ nhân dân của Việt Nam
Trung Quốc chiếm Cao Bằng vất vả đến mức cần ít nhất 2 Tập đoàn quân để tiếp tục tấn công thị xã mà mà trước đó Trung Quốc tuyên bố đã chiếm được ngay mấy ngày đầu của cuộc chiến.
Tại Quảng Ninh, một trung đội Việt Nam đã cầm chân một trung đoàn Trung Quốc đang trên đường chiếm núi Cao Ba Lanh giáp biên giới trong suốt 5 tiếng đồng hồ, gây thương vong cho 360 trong tổng số 2800 quân của trung đoàn này.
Những tổn thất nhân mạng như vậy lặp lại trên toàn mặt trận đã cho thấy quân đội Trung Quốc đã không có chiến thuật thích hợp để phát huy được ưu thế về quân số một cách hiệu quả, do đó không thể đạt được tốc độ hành binh như mong muốn trong chiến lược “đánh nhanh thắng nhanh”.
Đây là hậu quả của sự lạc hậu về chiến thuật tác chiến của quân đội Trung Quốc vốn gần như không được cải thiện kể từ sau chiến thuật “biển người”, “biển hỏa lực” ở chiến tranh Triều Tiên những năm 1950.
Không chỉ những học giả nước ngoài mà ngay cả trong giới chức lãnh đạo chóp bu của nước này như Đặng Tiểu Bình, Diệp Kiếm Anh…, cũng đã buộc phải thừa nhận thất bại cay đắng của quân đội Trung Quốc (tuy bề ngoài vẫn tuyên bố là “chiến thắng”, “đạt mục đích đề ra”).
 
Trong nội bộ Trung Quốc cũng thừa nhận thất bại trước quân đội Việt Nam
Theo bản dịch bài phát biểu của Đặng Tiểu Bình trong hội nghị quân chính nội bộ ngày 16-3-1979 (sau khi rút quân về nước 1 tháng), do ông Dương Danh Dy dịch và gửi tới BBC vào năm 2011, Đặng Tiểu Bình đã bày tỏ thái độ rất không hài lòng về kết quả yếu kém của cuộc chiến tranh xâm lược.
Đặng chỉ trích gay gắt các quan chức chính quyền và các lãnh đạo quân đội: "Đánh lần này vũ khí, quân số đều gấp mấy lần Việt Nam. Chiến đấu ở Cao Bằng chí ít là 5 đánh 1, 6 đánh 1. Chiến đấu ở Lạng Sơn, Lào Cai cũng đều gấp mấy lần, thậm chí 6 đánh 1, 7 đánh 1…" nhưng "…thương vong của chúng ta gấp 4 lần so Việt Nam. Thần thoại của chúng ta đã bị hủy diệt” (ý nói về uy thế của Quân Giải phóng Nhân dân Trung Quốc).
Trên đây là những đánh giá mang tính khái quát của các chuyên gia quân sự, học giả nước ngoài, còn trong những kỳ sau chúng ta sẽ nhìn nhận cụ thể những nguyên nhân làm nên chiến thắng của Việt Nam và các nguyên nhân dẫn đến thất bại của quân đội Trung Quốc.
Thiên Nam

Cuộc chiến tranh 17-2-1979: Quốc tế chứng minh Trung Quốc thảm bại...

Cuộc chiến tranh 17-2-1979: Quốc tế chứng minh Trung Quốc thảm bại...

(Quan hệ quốc tế) - Tuy chưa đồng nhất về số liệu, nhưng đa số các học giả nước ngoài đều thống nhất nhận định, TQ đã thất bại trong chiến tranh xâm lược VN 17-2-1979.

Cuoc chien tranh 17-2-1979: Quoc te chung minh Trung Quoc tham bai...
Cuộc chiến năm 1979 đã thể hiện tinh thần chiến đấu anh dũng của quân dân Việt Nam
Quốc tế đánh giá về thiệt hại của 2 phía
Hiện nay có rất nhiều nguồn tư liệu không đồng nhất về con số thương vong của quân đội hai nước. Trong đó, Trung Quốc tuyên bố họ là người chiến thắng với thương vong rất thấp, còn Việt Nam đánh giá đây là thất bại nặng nề nhất trong lịch sử hàng ngàn năm Trung Quốc xâm lược Việt Nam.
Còn phần lớn các học giả và các nhà nghiên cứu trên thế giới đều cho rằng, ít nhất Trung Quốc cũng gánh chịu thiệt hại gấp đôi Việt Nam. Với số lượng binh lính, vũ khí trang bị áp đảo, cùng với lợi thế bất ngờ, đó quả thực là một thất bại thảm hại của Trung Quốc.
Sau khi cuộc chiến tranh xâm lược kết thúc, Tướng Ngũ Tu Quyền, Phó tổng tư lệnh Quân Giải phóng Nhân dân Trung Quốc đã tuyên bố rằng, số quân Việt Nam bị chết và bị thương là 50.000, trong khi con số tương ứng của Trung Quốc là 20.000.
Một số nguồn tin khác của Trung Quốc còn rêu rao chiến thắng vĩ đại của quân đội nước này với tổn thất rất ít là 8.531 người chết và khoảng 21.000 bị thương.
Tuy nhiên, những công bố này đã nhanh chóng bị chính những cựu quân nhân Trung Quốc và những học giả quốc tế, những phóng viên chiến trường người Liên Xô, người Pháp… đã từng lăn lộn trên biên giới Việt-Trung năm 1979 phản bác.
Theo nhà sử học người Pháp Gilles Férier viết trong cuốn “Gilles Férier. Les trois guerres d'Indochine” (tạm dịch: “Gilles Férier. Ba cuộc chiến tranh ở Đông Dương”) do Nhà xuất bản Đại học Lyon xuất bản năm 1993, có khoảng 25.000 lính Trung Quốc thiệt mạng và gần 500 xe bọc thép hoặc pháo bị phá hủy, con số này phía Việt Nam cũng là gần tương tự nhưng thấp hơn một chút.
Cuoc chien tranh 17-2-1979: Quoc te chung minh Trung Quoc tham bai...
Tổng số thiệt hại của Trung Quốc (theo tư liệu của kênh truyền hình Quốc phòng-An ninh)
Đại tá Russell D. Howard thuộc Học Viện An Ninh Quốc Gia của Không Quân Hoa Kỳ cho rằng, quân Trung Quốc thương vong cỡ 60.000 người, trong đó số chết là 26.000. Cuộc chiến tuy ngắn ngày nhưng cũng đã tiêu tốn của nước này khoảng 1,3 tỷ USD và làm ảnh hưởng lớn tới quá trình cải tổ kinh tế.
Một số nguồn khác cũng đồng ý với con số thương vong ít nhất khoảng 50.000 của phía Trung Quốc. Trong đó, nhà nghiên cứu King Chen (Đài Loan, Trung Quốc) cho biết, chỉ tính riêng tại các bệnh viện lớn ở Quảng Tây đã có ít nhất 30.000 thương binh Trung Quốc.
Tháng 4 năm 1979, Báo Quân đội Nhân dân của Việt Nam ước lượng tổng thương vong của quân Trung Quốc là 62.500 người, phía Việt Nam có hàng nghìn binh lính và dân thường chết và bị thương. Con số này tương đối phù hợp với đánh giá của Tạp chí Time của Mỹ.
Theo tạp chí này thì có khoảng dưới 10.000 quân nhân Việt Nam thiệt mạng, còn Trung Quốc là trên 20.000.
Theo tuyên bố chính thức của phía Việt Nam (còn giữ nguyên cho đến ngày nay), thành tích chiến đấu của quân đội ta như sau:
Mặt trận Lạng Sơn: Diệt 19.000 lính Trung Quốc, phá hủy 76 xe tăng, thiết giáp và 52 xe quân sự, 95 khẩu pháo-cối và giàn phóng hoả tiễn, tiêu diệt và đánh thiệt hại nặng 3 trung đoàn, 4 tiểu đoàn (có hơi khác biệt so với kí sự Sư đoàn Sao Vàng).
Cuoc chien tranh 17-2-1979: Quoc te chung minh Trung Quoc tham bai...
Xe tăng Trung Quốc bị quân dân Việt Nam bắn cháy năm 1979
Mặt trận Cao Bằng: Diệt 18.000 lính Trung Quốc, phá hủy 134 xe tăng, thiết giáp và 23 xe quân sự, tiêu diệt và đánh thiệt hại nặng 7 tiểu đoàn.
Mặt trận Hoàng Liên Sơn (Khi đó bao gồm Lào Cai và Yên Bái, chiến sự chỉ diễn ra ở Lào Cai): Diệt 11.500 lính Trung Quốc, phá hủy 66 xe tăng, thiết giáp và 189 xe quân sự, tiêu diệt và đánh thiệt hại nặng 4 tiểu đoàn.
Mặt trận Quảng Ninh, Lai Châu và Hà Tuyên: (Khi đó gồm Hà Giang và Tuyên Quang, chiến sự diễn ra ở Hà Giang) diệt 14.000 lính Trung Quốc, phá hủy 4 xe tăng, thiết giáp, 6 xe quân sự, tiêu diệt và đánh thiệt hại nặng 3 tiểu đoàn địch.
Tổng số, quân đội ta đã diệt 62.500 tên địch (bình quân mỗi ngày có 1 trung đoàn Trung Quốc bị loại khỏi vòng chiến); phá hủy 280 xe tăng, xe thiết giáp và 270 xe quân sự các loại, 115 khẩu pháo cối và dàn phóng hỏa tiễn các loại. Trung Quốc đã tiêu hao mất 1,06 triệu quả đạn pháo, 23,8 ngàn tấn đạn, 55 triệu viên đạn cá nhân.


Không quân Mỹ khoe máy bay ném bom tầm xa B-21 mới

Không quân Mỹ khoe máy bay ném bom tầm xa B-21 mới

(Vũ khí) - Không quân Mỹ lần đầu tiên tiết lộ hình ảnh đồ họa về loại máy bay ném bom chiến lược tầm xa thế hệ mới, được định danh là B-21.

Khong quan My khoe may bay nem bom tam xa B-21 moi
Hình ảnh đồ họa máy bay ném bom chiến lược tầm xa B-21.
Hình ảnh đồ họa máy bay ném bom tàng hình B-21 được Bộ trưởng Không quân Mỹ Deborah James giới thiệu tại Hội thảo về Không chiến của Hiệp hội Không quân Mỹ. Theo như hình ảnh thì B-21 là thiết kế máy bay không đuôi, có sải cánh rộng kiểu zíc zắc và thân hình của nó rất giống với máy bay ném bom B-2 Spirit của Northrop Grumman.
Giải thích về sự giống nhau giữa B-21 và B-2, bà James nói rằng "B-21 ban đầu đã được thiết kế dựa trên các yêu cầu cho phép các công nghệ hiện có và đã được chứng minh". Hình ảnh đồ họa của B-21 dựa trên khái niệm thiết kế ban đầu.
James cũng nhấn mạnh rằng bà hài lòng với đề xuất từ không quân về việc chọn tên cho máy bay ném bom mới. "Máy bay này đại diện cho không quân tương lai của chúng tôi và tên gọi của máy bay là rất quan trọng. Không quân Mỹ - đơn vị đệ trình chọn tên cho máy bay này sẽ giúp tôi thông báo đến Hội nghị Không quân vào mùa thu này".
Hồi tháng 10/2015, Lầu Năm Góc đã công bố Northrop Grumman thắng gói thầu sản xuất loại máy bay này trong chương trình kéo dài nhiều thập kỷ với chi phí có thể lên tới hơn 100 tỷ USD. Không quân Mỹ muốn mua từ 80 đến 100 máy bay B-21 (giá của mỗi chiếc máy bay dự kiến vào khoảng 564 triệu USD) dự kiến sẽ thay thế cho các máy bay ném bom B-52 và B-1, vốn được triển khai lần đầu vào những năm 1980.
PVD

Dân số Nhật giảm 'một triệu' người

Dân số Nhật giảm 'một triệu' người

  • 2 giờ trước
Image copyrightepa
Image captionƯớc tính đến năm 2060, khoảng 40% người Nhật ở độ tuổi từ 65 trở lên
Số liệu điều tra dân số mới ở Nhật Bản cho thấy dân số nước này đã giảm gần một triệu người trong năm năm qua, là đợt giảm đầu tiên kể từ năm 1920.
Tính đến tháng 10/205, quốc gia này có 127,1 triệu người, ít hơn 0.7% so với lần khảo sát dân số trước.
Các nhà nghiên cứu dân số từ lâu đã tiên đoán lượng sụt giảm này, và chỉ ra nguyên nhân là tỷ lệ sinh giảm cùng với thiếu người nhập cư.
Dân số già đi nhanh chóng góp phần khiến nền kinh tế trì trệ và gây lo ngại chi phí y tế ngày càng tăng.
Nhật Bản nay có 947.000 người ít hơn so với số liệu đo vào năm 2010, theo dữ liệu từ Bộ Nội vụ và Thông tin nước này.
Chỉ có tám khu vực, trong đó có thủ đô Tokyo, có lượng dân số tăng lên, kênh truyền hình nhà nước NHK đưa tin.
39 vùng còn lại đều sụt giảm dân số, trong đó Fukushima có số lượng giảm lớn nhất, lên tới 115.000 người.
Image copyrightAFP Getty
Image captionThảm họa nhà máy điện hạt nhân Fukushima rò rỉ sau sóng thần và động đất khiến hàng chục nghìn người phải di dời
Fukushima là khu vực đặt nhà máy điện hạt nhân bị rò rỉ sau đợt động đất và sóng thần năm 2015.
Tốc độ tăng dân số Nhật chậm lại trong vài thập kỷ trở lại đây, và đến lần điều tra dân số năm 2010, tốc độ tăng trưởng đã hoàn toàn ngừng lại.
Theo dự đoán của chính phủ, đến năm 2060 khoảng 40% công dân nước này sẽ chạm độ tuổi 65 hoặc hơn và dân số chung sẽ chỉ còn 2/3 số hiện có.
Thủ tướng Shinzo Abe đặt mục tiêu tăng tỷ lệ sinh từ 1.4 trẻ lên 1.8 trẻ trên mỗi phụ nữ, và cải thiện hệ thống chăm sóc trẻ em cùng chính sách ưu đãi thuế.
Các nền kinh tế phát triển thường cần tỷ lệ sinh ít nhất là 2.1 trẻ để có được dân số ổn định.

Tin liên quan